“Tiểu Bố…” Tô Sầm tỉnh lại, chuyện đầu tiên là gọi Lam Tiểu Bố, sau đó nàng nhìn thấy Lam Tiểu Bố đang đứng trước cửa sổ nhìn một con chim nhỏ đang kiếm ăn ở bên ngoài.
      Giờ phút này, Tô Sầm đột nhiên có cảm giác, tõ ràng Lam Tiểu Bố đang đứng ngay trước mặt của nàng, nhưng nàng lại thấy dường như Lam Tiểu Bố đang cách xa vô cùng, có một loại cảm giác mông lung rằng một cơn gió nhẹ thổi qua cũng sẽ xua tan mất bóng dáng kia.
      “Tỉnh rồi à.” Lam Tiểu Bố quay người cười một tiếng, Tô Sầm lại cảm thấy Lam Tiểu Bố đã quay về bên cạnh mình, loại cảm giác xa xôi kia đã biến mất.
      Tô Sầm nhanh chóng ngồi dậy, mền gấm trượt xuống, da thịt trắng noãn như mỡ đông lộ ra. Nảng tỉnh táo lại, đỏ mặt, nhanh chóng kéo chăn mền lên lại.
      Lam Tiểu Bố bước đến bên cạnh Tô Sầm, dang tay ôm Tô Sầm vào trong lòng.
      “Tiểu Bố, vừa rồi khi mới tỉnh lại, cảm thấy hình như ngươi đang đứng ở nơi rất rất xa, nhưng rõ ràng ngươi đang ở ngay trước mặt ta.” Tô Sầm sợ hãi nói.
      Lam Tiểu Bố giúp Tô Sầm gỡ một ít tóc rối, dịu dàng nói, “Bởi vì ta đã là tứ chuyển Thánh Nhân, chứng được đại đạo Luân Hồi. Vừa rồi đạo vận của ta lưu chuyển, cho nên mới gây ra ảo giác như vậy, nhưng mà rất nhanh ngươi sẽ không còn ảo giác này nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play