Bây giờ, Lam Tiểu Bố dẫn dụ Phương Chi Phàn dùng Đại Trớ Chú Thuật khóa hắn lại, thậm chí không tiếc gì lấy đạo tắc Trớ Chú của bản thân trấn áp hắn. Làm như vậy, Lam Tiểu Bố có thể dễ dàng lợi dụng Đại Thiết Cát Thuật chặt đứt khống chế đại đạo Trớ Chú của Phương Chi Phàn, lại lợi dụng đạo quyển Đại Trớ Chú Thuật cướp đi đạo tắc TRớ Chú của Phương Chi Phàn, thủ đoạn như vậy, Lam Tiểu Bố hầu như có thể trong thời gian ngắn đánh gãy đạo cơ đại đạo của Phương Chi Phàn.
Nói cách khác, trong loại tình huống này Phương Chi Phàn chỉ có thể chạy trốn, không còn bất cứ uy hiếp nào cả.
Sắc mặt Phương Chi Phàn giờ phút này càng trắng hơn, trong sắc trắng còn như tro tàn. Hắn ta biết rõ thần trí mình có lẽ đã bị Thiên Đạo của Trường SInh giới che mất rồi, nếu không thì không đến mức bị Lam Tiểu Bố nghiền ép đến như vậy. ĐẠo Quân Trường Sinh Đạo Đình như hắn, lại bị Trường SInh giới từ bỏ.
Nhìn thấy đạo tắc Trớ Chú của mình càng lúc càng yếu, cảm nhận của mình với đại đạo Trớ Chú cũng càng ngày càng mơ hồ. Phương Chi Phàn cắn răng một cái, lại càng liều mạng mà thiêu đốt tuổi thọ, thậm chí ngay cả đạo vận đại đạo cũng bắt đầu thiêu đốt. Lần này hắn ta không còn cố gắng ngăn cản Lam Tiểu Bố tước đoạt đi đạo vận đại đạo Trớ Chú của hắn ta nữa, mà mượn vào chất dẫn trước đó để đốt cháy tuổi thọ, mang lại lực lượng, chặt đứt đạo cơ Trớ Chú của mình.
Lần tráng sĩ chặt tay này, dường như đã khiến Phương Chi Phàn mất đi khả năng chứng đạo lên tầng thứ cao hơn, cũng khiến Phương Chi Phàn mất đi khống chế với đại đạo Trớ Chú. Có lẽ đối với Phương Chi Phàn mà nói, cái này so với giết hắn ta còn khó chịu hơn, nhưng hắn ta lại chỉ có thể làm như vậy.
Sau khi chặt đứt đạo cơ đại đạo của mình, tránh thoát sự cướp đoạt đại đạo từ đạo quyển Đại Trớ Chú Thuật, cả người Phương Chi Phàn nổ tung thành một đám sương máu màu xám, sau đó hoàn toàn biến mất khỏi không gian này.
Lam Tiểu Bố biết rõ cho dù Phương Chi Phàn có chạy trốn, sau này cũng không thể nào động một tí là khiến vô số sinh linh vẫn lạc trong đạo vận Trớ Chú nữa, nhưng hôm nay hắn quyết tâm muốn giết chết tên rác rưởi Phương Chi Phàn này, sao có thể để cho Phương Chi Phàn chạy trốn được? Hơn nữa, bây giờ mặc dù Phương Chi Phàn đã chạy trốn, nhưng đạo cơ của hắn ta bị hao tổn quá nặng, hoàn toàn không thể nào che giấu được tuyến đường chạy trốn của mình. Nếu như hôm nay không giết chết Phương Chi Phàn, tương lai muốn giết hắn ta sẽ khó khăn hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT