Sau khi Luân Hồi Oa xông ra khỏi Trường Sinh Thánh Đạo thành, trong phạm vi thần niệm của Lam Tiểu Bố lại có càng nhiều thi cốt hơn. Toàn bộ mặt đất của Trường SInh giới so với khi vận may đại đạo không còn tăng lên lúc trước càng tồi tệ hơn, khe nứt sâu thẳm cứ một cái lại đến một cái, sông núi đổ vỡ, sông khô cạn nứt. Hơn nữa khác với trước đó, bởi vì vận may Trường SInh giới không còn tăng lên nữa, quy tắc cũng không còn hoàn thiện, bây giờ những thứ bị tàn phá ở Trường SInh giới cũng không thể nào chữa trị được.
Trừ đống thi cốt này ra, có rất nhiều nơi đều nồng đậm lực lượng đạo vận Trớ Chú.
Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm giận, tên vương bát đản Phương Chi Phàn này thật là độc ác, loại rác rưởi như vậy mà lại muốn làm ĐẠo Quân của Trường SInh giới? Hay là muốn hủy diệt Trường SInh giới? Một Đạo Quân thực sự muốn vì Trường SInh giới, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện buồn nôn như thế này.
Mấy ngày sau, Luân Hồi Oa dừng tại một vùng phế tích. Nơi này Lam Tiểu Bố biết, Chân Sắc phường thị. Phường thị này hắn đã từng đến mấy lần, trước đó mỗi lần đến đây, người ở đây đều không ít.
Nhưng bây giờ những nơi mà thần niệm quét đến, trừ đạo vận TRớ CHú ra, chỉ có xương khô đầy tử khí, có một ít thi cốt thậm chí còn chồng chất thành một ngọn núi nhỏ.
Lam Tiểu Bố lại càng tăng nhanh tốc độ của Luân Hồi Oa, dọc theo con đường này, trừ một vài đạo tràng thánh môn đỉnh cấp đã dùng đại trận khóa lại, rất nhiều thánh thành, phường thị, đều gặp phải tai họa ngập đầu.
Từ dáng vẻ chết chóc của những thánh thành và phường thị này, Lam Tiểu Bố đã biết được, đây là do Phương Chi Phàn làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT