TRong lòng Lam Tiểu Bố kinh hoảng, giáo chủ của Bất Chu giáo này lại là nhị chuyển Thánh Nhân, đúng là rất mạnh. Lúc tên Khoa Trần kia chứng đạo nhị chuyển Thánh Nhân và khai sáng Bất Chu giáo, hắn còn đang ở trong Vũ Trụ Duy Mô cảm ngộ thần thông Đại Trớ Chú Thuật.
      Có một vài gia hỏa có tư chất nghịch thiên, cảm ngộ cường đại, một khi cho chút màu sắc là có thể mở cả phường nhuộm, giáo chủ Khoa Trần Thánh Nhân của Bất Chu sơn chính là gia hỏa như vậy. Cũng không biết Côn Vi Thánh Nhân bây giờ đã là cảnh giới nào. Chỉ là với diễn xuất của Khoa Trần Thánh Nhân, rất giống với Tiệt giáo lúc tước. Một lần luận đạo tuyển nhận mấy triệu đệ tử, còn có chuyện gì khoa trương hơn nữa chứ? Theo Lam Tiểu Bố thấy, loại thu đệ tử không phân biệt ưu khuyết này, rát khó dài lâu.
      “Chỉ là Bất Chu giáo quá tùy tiện, ở Trường Sinh Hải đắc tội với mấy thánh đình và thánh môn cực lớn, không chỉ như vậy, còn bại lộ Bất Chu sơn ra ngoài. Hóa ra Bất Chu sơn vốn là thần sơn Thượng Cổ ở vũ trụ Đại Hoang, bên trong ẩn chứa vô số bảo tàng. Một vài Thánh ĐÌnh và thánh môn nghe nói đến Bất Chu sơn xuất thế, lần lượt kéo về Bất Chu sơn. Bất Chu giáo vì muốn ngăn cản những thánh môn này tiến vào Bất Chu sơn, lúc này đã dẫn đến đại chiến thánh môn. Nghe nói trận chiến đó, dưới chân núi Bất Chu sơn máu chảy thánh sông, vẫn lạc mất một vị nhất chuyển Thánh Nhân…”
      Nghe đến đó, trong lòng Lam Tiểu Bố thầm than, quả nhiên là vậy, tên Khoa Trần Thánh Nhân này nhất định không phải người vũ trụ Đại Hoang, không biết lai lịch của Bất Chu sơn. Nếu không thì hắn phát hiện ra Bất Chu sơn sao có thể tùy tiện như vậy? Nhất định là bố trí hộ trận che giấu Bất Chu sơn đi. Còn gia hỏa này có thể trong thời gian ngắn chứng đạo nhị chuyển Thánh Nhân, nhất định có liên quan đến Bất Chu sơn.
      Bất Chu sơn xuất hiện, những thánh môn từ vũ trụ Đại Hoang kia sao có thể buông tha, Lam Tiểu Bố hắn xem như nhìn nhầm rồi.
      Tu sĩ Hợp Thàn này cảm nhận dược sát ý từ Lam Tiểu Bố dần dần biến mất, trong lòng thở phào một hơi, nhưng cũng không dám buông lỏng cảnh giác, “Sau này Bất Chu giáo không còn ra ngoài tranh đoạt tài nguyên nữa, cố thủ ở Bất Chu sơn. Bây giờ có còn đang dại chiến hay không, ta cũng không rõ.”
      “Phương vị của Bất Chu sơn.” Lam Tiểu Bố rút lĩnh vực của mình lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play