Đới Hưng há mồm phun ra một ngụm máu, Cố Tuất Đàm thì sững người, hắn không hề có ý nghĩ muốn giết chết Đới Hưng. Nếu như giết Đới Hưng, đây không phải là chuyện nhỏ.
“Cố Tuất Đàm, ngươi to gan lắm...” Đới Hưng phun ra sáu chữ, rồi lại hộc máu tiếp, Lam Tiểu Bố cũng không muốn gia hỏa này có cơ hội sống sót, lại dùng Thần Hồn Thứ đánh tới.
Nguyên Thần của Đới Hưng nhanh chóng bị xé nát, trong chớp mắt trước khi chết này, hắn ta hiểu ra, đây không phải thủ đoạn của Cố Tuất Đàm, Cố Tuất Đàm không lợi hại như vậy. Có người nhân lúc bọn họ đánh nhau ngầm hạ sát thủ, hãm hại hắn.
Hiện trường yên tĩnh như chết, hai Thần Vương của hai thánh môn ở bên ngoài phường thị đánh nhau, chuyện này rất bình thường, cũng không phải chỉ mới một hai lần. Thế nhưng một người trong đó lại giết chết một người khác, vậy thì chuyện này không đơn giản.
Đã có người nghĩ đến chuyện ghi chép hình ảnh lại, lúc trước Thái Hàn Thánh Sơn và Trường Sinh Thánh Đạo cũng chỉ vì một tên đệ tử Thần Quân, đã đánh mấy năm, thậm chí đã vẫn lạc mấy vị Thánh Nhân. Bây giờ hai tên Thần Vường của Ma Diễn Thánh Môn và Ngân Không Thánh Môn đánh nhau, đồng thời một người trong đó còn bị giết, vấn đề này nhỏ mới là lạ.
Những tu sĩ vây xem lập tức giải tán, không có người nào muốn bị liên lụy vào. Lam Tiểu Bố cũng nhanh chóng rời đi theo đám tu sĩ kia, thậm chí ngay cả phường thị hắn cũng không vào, trực tiếp đến bí cảnh Trường Sinh. Còn Cố Tuất Đàm, nếu như hai cái thánh môn này còn không đánh nhau, hắn sẽ lén lút đi giết luôn tên Cố Tuất Đàm kia. Chỉ cần hắn giết Cố Tuất Đàm, vậy Ma Diễn Thánh Môn nhất định sẽ nghĩ rằng là do Ngân Không Thánh Môn làm.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT