Tần Tự Hề lắc đầu, “Không, nơi ta muốn đi không phải là Mặc Hà, là Vũ Khôn Thần giới. Năm đó ta đánh lén Trọng Song Vũ, xem như là lỗi của ta. Ta đến Vũ Khôn Thần giới xem thử Trọng Song Vũ có hậu nhân nào không, còn nữa, ta muốn biết Lãnh Khinh Điệp đã đi đâu.”
Sau khi nói xong, Tần Tự Hề thở dài tự giễu nói, “Ta không phải là một Thánh Nhân, ta vẫn chỉ là một phàm nhân, rất nhiều chuyện ta không thể bỏ xuống được.”
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Tự Hề tỷ, đây là ngươi, nếu đổi lại là ta, đừng nói là bỏ qua, ta không giết chết Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp, ngay cả ngủ ta cũng không ngủ được.”
“Không cần an ủi ta, ta đang làm gì trong lòng ta rất rõ.” Tần Tự Hề cười cười.
Lam Tiểu Bố lại nói, “Tự Hề tỷ, chỉ sợ ngươi sẽ thất vọng thôi. Nếu như ta đoán không sai, cái Vũ Khôn Thần giới kia đã không còn nữa rồi.”
“Vũ Khôn Thần giới không còn?” Tần Tự Hề giật mình, lập tức hỏi, “Chẳng lẽ giống như Thiên Mặc Thần giới của ta, bị cướp đi vận may rồi hủy diệt?”
Lam Tiểu Bố do dự một chút rồi nói, “Có giống nhau hay không thì ta không rõ lắm, nhưng mà chỗ kia chắc là đã biến thành một vùng thần tiệm, thần tiệm kia còn có chút quái lạ, tựa như có thứ gì đáng sợ ở trong đó.”
“Đi, đến đó xem một chút.” Tần Tự Hề không chút do dự xông ra ngoài.
Lam Tiểu Bố đang định nói từ từ đã, nơi này khắp nơi đều là trận địa và sát trận đáng sợ, nhưng lại thấy Tần Tự Hề đã đi xa mấy ngàn thước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT