Mặc dù Lam Tiểu Bố không biết lúc đó Tần Tự Hề xông lên sẽ có vấn đề gì, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
Tần Tự Hề tựa như lại đắm chìm vào cảnh tượng lúc đó, lúc nói chuyện hai tay nắm chặt lại, “Lúc đó Thân Bất Thanh đã dùng lực lượng thần nguyên toàn thân khóa Trọng Song Vũ lại, nhưng thực lực của Thân Bất Thanh kém hơn Trọng Song Vũ rất nhiều. Cho dù Trọng Song Vũ đã bị trọng thương, trong khoảng thời gian hắn khóa Trọng Song Vũ lại, đã bị Trọng Song Vũ hủy đi gân cốt và tứ chi. Đây là do Thân Bất Thanh đã cố gắng che chở đan điền và Tử Phủ lại, nếu không thì đến đan điền và Tử Phủ cũng đã bị Trọng Song Vũ hủy đi rồi.”
Lam Tiểu Bố lặng người, chỉ cần không phải người tệ hại đến cùng cực, đồng minh đã dùng mạng của mình đã khóa đối phương lại, tranh thủ mấy giây ít ỏi cũng phải ra tay thôi. Cho nên Tần Tự Hề ra tay tựa như không có vấn đề gì. Nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn cảm thấy có chút khó hiểu, vì sao Thân Bất Thanh có thể đánh lén được Trọng Song Vũ. Thực lực của hắn thấp hơn Trọng Song Vũ rất nhiều, hơn nữa, Trọng Song Vũ muốn diệt Bất Thanh Thần giới, sao có thể tùy tiện bị người khác đánh lén?
Tần Tự Hề tiếp tục nói, “Ta chỉ cần châm thêm một chút nữa, chỉ sợ mạng của Thân Bất Thanh sẽ không còn nữa. Cho nên ta ra tay vô cùng kịp thời, bởi vì bị gãy mất một tay, mặc dù Trọng Song Vũ khiến Thân Bất Thanh bị thương, thậm chí sắp giết chết Thân Bất Thanh, nhưng không nghĩ đến chuyện ta đang mai phục ở gần đó. Khi ta ra tay, Trọng Song Vũ muốn phân tán lực lượng để ngăn cản ta, ngay lúc này, trường kiếm của Thân Bất Thanh đánh đến mi tâm Trọng Song Vũ. Ta vẫn còn chưa kịp thở phào, đã nghe Thân Bất Thanh giận dữ hét lên, Trọng Song Vũ, ngươi thật là âm hiểm, mượn cơ hội đánh lén ta…
Ta nghe Trọng Song Vũ còn có năng lực đánh lén Thân Bất Thanh, càng điên cuồng dốc hết toàn bộ thần nguyên của mình ra, ngưng tụ thần thông cường đại nhất của mình đánh về phía Trọng Song Vũ.”
Lam Tiểu Bố nghe đến đó, cũng cảm thấy tình hình không ổn, Tần Tự Hề đã tự đẩy mình vào vị trí nguy hiểm nhất. Vẫn là vì người này quá lương thiện, nếu không thì người bình thường sẽ không làm như vậy.
Tần Tự Hề thở dài. “Lúc đó bên cạnh ta cũng có đệ tử đang áp sát, tu vi mặc dù còn rất thấp, những thực lực đã gần đến Chuẩn Thánh, ta tin tưởng trong thời gian ngắn nàng sẽ bảo vệ ta. Chỉ cần qua được một kích này, ta sẽ có thực lực bảo vệ chính mình. Nhưng mà chuyện gì cũng có ngoại lệ, người ra tay với ta chính là một nữ tử mà Trọng Song Vũ dẫn đến, nàng tên là Lãnh Khinh Điệp. Đệ tử mà ta dẫn theo khi nhìn thấy Lãnh Khinh Điệp ra tay, lại không hề động đậy chút nào. Càng khiến cho ta cảm thấy toàn thân phát lạnh chính là, Lãnh Khinh Điệp đã đột phá Chuẩn Thánh, chân chính bước vào cảnh giới Thánh Nhân.
Đừng nói là lúc đó ta đã dốc toàn lực đối phó với Trọng Song Vũ, cho dù ta có nhàn rỗi, đối mặt với đòn đánh lén của Lãnh Khinh Điệp, cũng không thể đảm bảo bình yên vô sự.”
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng biết thân phận của Lãnh Khinh Điệp, Lãnh Khinh Điệp là người bên cạnh Trọng Song Vũ, đương nhiên sẽ trợ giúp Trọng Song Vũ. Nhưng khiến Lam Tiểu Bố nghi ngờ là, thời cơ Lãnh Khinh Điệp hỗ trợ hình như có chút chậm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT