“Tiểu Bố đại ca, ta cảm thấy không bằng chính chúng ta tự thành lập một lĩnh, mọi người vẫn gọi ngươi là lĩnh trưởng.” Cho dù tu vi của Lam Tiểu Bố thấp hơn hắn, tuổi tác lại nhỏ hơn hắn, nhưng mà Diêm Ảnh vẫn gọi Lam Tiểu Bố là đại ca. Ở thần giới, thực lực vi tôn, không có ai cảm thấy Diêm Ảnh xưng hô như vậy là mất mặt.
“Đúng, chúng ta tự lập nên một lĩnh…” Lập tức có người đồng ý.
Bàng Bất Lận cười he he, “Nếu xây dựng một lĩnh, còn không bằng xây dựng một quân, Tiểu Bố chính là Bố soái của chúng ta, như vậy chẳng phải còn uy phong hơn sao.”
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Thế thì chúng ta cứ gọi là Ngũ Vũ lĩnh đi, nếu như tương lai chúng ta lớn mạnh hơn, thì gọi là Ngũ Vũ quân, lại lớn mạnh thêm một chút, vậy chúng ta sẽ gọi là Ngũ Vũ Thần Đình.”
“Được!” Cho dù tất cả mọi người đều biết mấy câu sau của Lam Tiểu Bố là nói đùa, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy cái tên Ngũ Vũ lĩnh này không tệ, ít nhất thì mọi người đều là thành viên trong Ngũ Vũ lĩnh.
Lam Tiểu Bố thấy tất cả mọi người đều đồng ý, tiếp tục nói, “Nếu chúng ta đều là người của Ngũ Vũ lĩnh, vậy bây giờ chúng ta trở về vấn đề ban đầu, tiếp theo chúng ta nên đi đâu?”
“Hay là đến rừng bia kia tu luyện đi.” Một tu sĩ thiên thần cảnh nói.
Lam Tiểu Bố lắc đầu “Ta đoán có lẽ Đơn Đinh sẽ không bỏ qua cho ta, ta có cảm ứng tương đối mạnh với thần linh khí, cho nên mới có thể tìm được cái hồ có thần linh khí nồng đậm kia. Đơn Đinh nhất định cho rằng trên người ta có bảo vật, một khi chúng ta gia nhập vào một thần đình, vậy thì cho dù là Đơn Đinh cũng sẽ không bắt được.”
“Ta nghĩ hay là gia nhập vào Quy Hành Thần ĐÌnh đi.” KHổng Nhược Điệp nói ra..
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT