Có lẽ vì vậy mà Chu Thỉ đã hiểu lầm,
cho nên mỗi lần tới anh mới gọi.
Thật ra cô không thích lắm nhưng
cũng không ghét.
Theo ý kiến của Giang Tĩnh
Nguyệt, hương vị của cà phê cơ bản đều giống nhau.
Đối với cô mà nói, nó chỉ là để giết
thời gian và nâng cao tinh thần.
Vẻ mặt Chu Thỉ sửng sốt, sau một lúc
im lặng, anh ta thầm hít một hơi thật sâu, định kể cho cô nghe chuyện xảy ra ở
trường ngày hôm qua.
Chỉ là Chu Thỉ không nghĩ tới mình
vừa định nói, Giang Tĩnh Nguyệt lại cúi đầu, từ trong túi quà lấy ra hết thứ
này đến thứ khác, đặt lên bàn ngay ngắn ngăn nắp.
Trong số đó có những thẻ kẹp sách
làm bằng lá phong, Chu Thỉ nhớ chúng là những chiếc lá rơi nhặt được trong rừng
phong của trường khi lần đầu tiên anh ta theo đuổi Giang Tĩnh Nguyệt, anh ta đã
tự mình làm những thẻ kẹp sách.
Để theo đuổi cô, Chu Thỉ đã từng vắt
óc suy nghĩ xem món quà nào sẽ tốt hơn cho cô.
Sau đó, cân nhắc Giang Tĩnh Nguyệt
thích đọc sách, cho nên anh ta đã làm thẻ kẹp sách bằng lá phong cho cô.
Lúc đó có vô số chàng trai theo đuổi
Giang Tĩnh Nguyệt.
Không thiếu người tặng quà tặng hoa
cho cô, cũng không thiếu những người theo đuổi hào phóng.
Nhưng không có ngoại lệ, Giang Tĩnh
Nguyệt đã từ chối tất cả món quà của những người theo đuổi kia.
Vì vậy, ở phương diện tặng quà này
Chu Thỉ đã thử rất nhiều, cuối cùng đã đưa cho Giang Tĩnh Nguyệt chiếc thẻ kẹp
sách này.
Thẻ kẹp sách không đáng bao nhiêu
nhưng quý ở chỗ anh ta tự làm.
Vô cùng ý nghĩa.
Bởi vì nó vô giá trị và Chu Thỉ đã hao
tốn không ít tâm tư, cho nên khi đó Giang Tĩnh Nguyệt vẫn coi Chu Thỉ là bạn bè
đã nhận món quà nhỏ này.
Đây cũng là món quà đầu tiên Chu Thỉ
tặng cô.
Món quà này đã được tám năm, Giang
Tĩnh Nguyệt và Chu Thỉ mới quen nhau được chín năm.
Ngoài thẻ kẹp sách lá phong, Chu Thỉ
còn nhìn thấy chiếc kẹp tóc mà mình đã mua cho Giang Tĩnh Nguyệt khi anh ta và
Giang Tĩnh Nguyệt giả làm người yêu.
Còn có sợi dây chuyền anh ta tặng cô
sau khi chính thức yêu đương, đôi bông tai anh ta tặng cô nhân ngày kỷ niệm một
năm yêu nhau, đó là ngày Quốc khánh năm ngoái...
Sau chín năm quen biết, bảy năm xác
nhận quan hệ và hai năm chính thức quan hệ... Chu Thỉ phát hiện ra những món
quà mà mình tặng Giang Tĩnh Nguyệt thực ra không nhiều.
Nói chính xác, không phải anh ta
tặng ít lễ vật, mà là lễ vật Giang Tĩnh Nguyệt có thể nhận được rất ít.
Xuất thân của cô tốt, từ nhỏ đến lớn
chưa từng thiếu thốn thứ gì, đối với nhu cầu vật chất tất nhiên cũng không lớn.
Hơn nữa, gia cảnh của Chu Thỉ bình
thường, trước kia có thể nói là nghèo khó. Giang Tĩnh Nguyệt đi đâu cũng nghĩ
tới anh ta, căn bản không truy cầu bất kỳ nghi lễ gì.
Nhiều nhất có thể cùng nhau đi ăn,
đi mua sắm hoặc xem phim cùng nhau là đủ rồi.
Bây giờ, cô đã mang tất cả những món
quà này đến đây, đặt từng món quà trư� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.