Vì vậy, cô vô thức nhìn người đàn
ông, đôi mắt đầy vô tội đầy bối rối không biết làm sao.
Cố Nghiêu Dã cũng đang nhìn cô, đôi
mắt đen như mực, sâu không thấy đáy.
Có một ánh sáng bí ẩn phức tạp không
thể nhìn thấy.
Giang Tĩnh Nguyệt chỉ liếc anh một
cái, cụp mi, tránh đi tầm mắt của anh.
Trong lòng rối bời không hiểu nổi,
không rõ tại sao vừa rồi Cố Nghiêu Dã lại đột nhiên mất não rồi phạm quy, lại
càng không hiểu ánh mắt anh nhìn cô lúc này là có ý gì.
Cũng không phải cô muốn trở thành
vật nặng của anh, người bị liên lụy rõ ràng là cô.
Giang Tĩnh Nguyệt là một người da
mặt mỏng, sự căng thẳng và bối rối của cô đều bị Cố Nghiêu Dã nhìn thấy.
Vì vậy anh âm thầm hít sâu một hơi,
áp chế dục vọng dâng trào trong lòng, mở miệng: "Nếu như không mang người,
tôi làm thêm 20 cái nữa được không?"
Người đàn ông nói xong, Giang Tĩnh
Nguyệt hơi sửng sốt, sau đó ngước mắt lên, kinh ngạc nhìn anh.
Trên mặt Cố Nghiêu Dã hiếm khi lộ ra
vài phần không được tự nhiên, tránh ánh mắt của cô.
Mặc dù anh rất muốn rất muốn...
Anh hoàn toàn không cảm thấy ''Mang
vật nặng'' chống đẩy là hình phạt.
Nhưng cân nhắc phản ứng bản năng
của một số người, Cố Nghiêu Dã vẫn từ chối "ý tốt" của mọi người.
Anh sợ lúc mình chống đẩy, lại
"đứng dậy" ngay tại chỗ.
Mọi người đều không muốn bỏ qua,
nhưng với tư cách là cô dâu, Trần Thiến Hề nói: "Mọi người, nháo thì nháo,
đừng đi quá xa."
Vì vậy, mọi người ngay lập tức kiềm
chế bản thân lại, cho phép Cố Nghiêu Dã thực hiện 50 lần chống đẩy tại chỗ để
bù lại hình phạt mang vật nặng.
Giang T ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).