Bữa tối chính thức khai mạc lúc 5h45’ nhưng Minh Hùng cao su mất 15’ vì còn đợi thằng em trai tắm xong. Mỹ Hương thấy Hùng tới liền sáp vào và nói rằng muốn thấy Hùng pha chế vào hôm nay, nhưng Hương không mang thẻ vip có được xem hay không.

- Tất nhiên là được rồi thưa tiểu thư Mỹ Hương của lòng tôi. Đây có phải L2 entertainment đâu.

- Yeah Linh ơi. Cậu sắp thấy 1 bartender thứ thiệt đó.

- Nào. XIN MỜI MỌI NGƯỜI... NHẬP TIỆC.

Cô được ăn chế độ dinh dưỡng hơn mọi người vì là cơm với cá hồi, canh măng mọc, 1 đĩa salad rau bina và 1 cố sinh tố. Nhìn mọi người ăn thịt nướng mà cô thèm quá trời thèm luôn, chỉ nhìn mọi người ăn rồi thèm nhỏ dãi, nuốt mước bọt ừng ực đã mấy lần.

- Của em đây. Được nướng bằng nồi chiên không dầu.

Trọng Lâm đưa cho cô 1 bát con ăn cơm toàn những miếng thịt nạc được nước bằng nồi chiên không dầu.

- Có tí thế này. Anh keo kiệt thế?

- Có thai không nên ăn thịt nướng. Đó là ân huệ của em rồi.

- Thôi có còn hơn không.

Cô cho mấy miếng thịt nướng vào miệng rồi nhai nhóp nhép, nhìn Lâm bằng ánh mắt hình viên đạn.

- Vợ yêu à. Em ăn cá đi đã rồi ăn thịt sau được không? Cá hồi tốt hơn là thịt.

- Ừm vâng.

- Íiii Linh. Sinh tố này là anh Lâm làm cho cậu đó. Thật ghen tị à. Cho tớ xin ngụm được không?

- Hihi tất nhiên rồi Hương.

Sinh tố dâu tây chuối, thơm ngon quá chừng, Hương uống 1 ngụm xong rồi liền đi ra chỗ Lâm,

- Anh Lâm. Anh có thể làm cho em 1 cốc sinh tố như anh làm cho Linh được không?

- Ồ được chứ. Tiểu thư đi theo tôi. Trong bếp nhà em ấy nhiều hoa quả, thích loại nào tôi xay loại đó cho tiểu thư.

- Hihi dạ.

Hương đi theo Lâm vào trong bếp, chỗ khuất với bữa tiệc nhộn nhịp thịnh soạn ở ngoài kia. Cho quả vào máy xay rồi để cho náy nó tự hoạt động thôi. Mỹ Hương nhìn Lâm, người con trai này lúc làm việc rất cương quyết và lạnh lùng nhưng với những người thân quen lại hết sức điềm đạm nhẹ nhàng. Thật là thú vị.

- Của tiểu thư đây.

- Hihi dạ cảm ơn anh. Mẹ em đang tuyển rể đó, anh... có muốn... làm rể mẹ em không? Íiiii....

Tất cả cũng chỉ vì kế hoạch, rời khỏi căn bếp nhà cô, Hương đi ra ngoài cùng Lâm nhận được câu chọc ghẹo từ Minh Hùng. Rằng chỉ ngoài Thục Linh cô ra mới có thể sai bảo Lâm, ai ngờ, Lâm lại tuân mệnh lệnh của tiểu thư Mỹ Hương như thế.

- Haizzz đường tình duyên của tui sao nó trắc trở quá vậy kìa.

- Tại bạn không có đào hoa như tôi. Haha...

Mỹ Hương ngồi cạnh cô và đối diện với Trung, cụng ly sinh tố vào ly của cô, rồi khoe rằng chính tay anh Lâm làm đó, thật là thích mà.

- Nướng thịt ngon này, làm sinh tố cũng thơm và ngon, lại còn nấu cho cậu cả 1 mâm cơm ngon thế này. Anh ấy nấu ăn giỏi thật. Haizz chả bù cho ông anh zai nhà tớ.

- Cô im và ăn đi.

- Hứ.

Bên mâm người lớn, bà Loan và bà Bình thay phiên nhau hỏi ý của ngài Smith cùng với ông Công, rằng sẽ cho cô bảo lưu kết quả học tập lại để nghỉ dưỡng thai. Cô nghén nặng lắm, sẽ ảnh hưởng tới việc học. Bà Bình nói xong thì cô chạy nhanh vào trong nhà để ôm cái bồn rửa mặt rồi.

- Nghén?

- Đó là 1 trong những dấu hiệu dễ nhận biết bằng mắt thường nhất của việc mang thai thưa ngài.

Ông Công phân tích để ngài Smith hiểu, ngài gật đầu và nói rằng chỉ cần cô đồng ý đi thì ngài cũng đồng ý thôi. Quan trọng là cô và cháu ngài an toàn, vui vẻ và khoẻ mạnh.

- Dạ cảm ơn ngài ạ.

- 2 chị dự định sẽ đưa con bé đi đâu chưa ạ? Tôi nghĩ mang thai thì nên tới nơi có khí hậu trong lành và mát mẻ, con bé sẽ thấy khoan khoái hơn.

- Dạ chắc là sẽ đi Nha Trang hoặc Đà Nẵng ạ anh Công.

- Vâng tôi thấy 2 nơi đó cũng được. Quan trong là con bé nó thích và hợp khí hậu ở đó.

Bà Mary có đề nghị rằng cho cô lên Đà Lạt ở cũng được. Khí hậu mát mẻ trong lành và đồ ăn cũng ngon lành. Bà Mary có nói là mình có 2 cái homestay ở Đà Lạt.

- Chị Mary hồi nãy nói giúp tôi về chuyện số tiền mà. Chuyện con bé đi dưỡng thai đã có chị Loan và chị Bình rồi.

- Dạ vâng thưa ngài.

Cô cũng đã trở ra ngoài, mặt mày xanh xao vàng vọt ghê lắm, nhìn đồ ăn là sợ rồi, cốc sinh tố của cô mà anh Lâm làm đó, cô mới có uống được 1 nửa, khi trở ra ngoài đã thấy hết rồi. Hương mách:

- Linh à. Trung cố tình thả miếng thịt nướng vào cốc sinh tố của Linh đó. Cậu ta xấu tính đổ hết đi rồi.

- Không sao đâu Hương. Kệ Trung đi.

Trung làm vậy vì nhìn bản mặt đang tươi cười của anh Lâm cậu ta quá sức chán ghét.

- Thục Linh. Lại đây với bố.

- Dạ vâng ạ. Hương à cậu ăn tự nhiên nhé. Thịt nướng anh Lâm làm là số 1 đấy.

Cô đặt tay lên vai Hương vỗ nhẹ rồi đi ra phía bàn của các bố mẹ mình ngồi. Ngài Smith có nói với cô rằng sẽ cùng với bà Bình xin cho cô nghỉ học tới lúc sinh con xong. Ngài động viên cô cố gắng bồi bổ cơ thể, cô gầy quá rồi, ngài con trêu, bảo rằng cháu của ngài, ngài không muốn nó sinh ra bé tí như cây kẹo mút.

- Dạ... vâng ạ bố. Con sẽ cố gắng ăn uống ạ.

- Con muốn đi đâu để nghỉ dưỡng thai?

- Dạ cái này thì bố nẹ chọn giúp con ạ. Chứ con cũng chưa có đi nhiều nơi lắm nên không có biết ạ.

- Vậy thì mấy hôm nữa bố với mẹ Bình của con sẽ cho con nghỉ học. Kim Nhã à pha sữa cho con bé uống đi.

- Dạ vâng ạ thưa ngài.

Bà Bình đã đưa cho Kim Nhã sữa bầu mà bà mua cho cô rồi, uống nó vào sẽ không có gây buồn nôn, mà khi cô uống, sữa sẽ vào thẳng thai nhi luôn.

Còn phía Hương, Trung và các chị, từ lúc cô đi nôn khan vì ăn miếng cá hồi áp chảo, Trung khá bực mình vì Mỹ Hương, khi Hương chỉ có khen Trọng Lâm đa tài này, giỏi giang này nọ kia. 1 người như vậy lại khổ trong tình yêu là sao chứ. Ngọc Trân nói:

- Tình và tiền. Em chưa nghe câu đỏ bạc đen tình, đỏ tình đen bạc hay sao cô bé. Cuộc sống này, ít ai có được hết cả tình lẫn tiền em à.

- Dạ em biết chứ chị. Kể ra, anh Lâm anh ấy cũng rất luỵ tình.

- Đúng vậy. Cho dù Thục Linh không còn yêu ngài chủ tịch nữa thì ngài ấy vẫn cứ chỉ có chung tình với 1 mình em ấy thôi. Em cũng thấy chiếc nhẫn ngài đeo rồi đấy.

Trung nghe xong, bốc hoả đổ mồ hôi, lau miệng rồi đứng bật dậy đi vào bên trong nhà. Ít ai có đủ cả tình lẫn tiền ư? Trung sẽ là người nằm trong số ít đó, Trọng Lâm anh chỉ có tiền thôi, còn thứ mà anh muốn đó là thân xác của cô anh không có được. “Trọng Lâm, anh thất bại rồi. Hahahaha...”

Trung tìm nơi vắng vẻ trong nhà của cô, ngồi 1 mình buồn bã. Cô vẫn còn ngồi ở ngoài cùng với các bố mẹ, Hương thấy Trung lẳng lặng đi vào trong nhà cô ngồi liền cũng đi vào bên trong cùng.

- Trung ơi ra ngoài ăn bánh đi.

- Tôi không thích ăn đồ quá ngọt.

- Hương nghe nói... bà Bình và mẹ của Linh đang chuẩn bị cho Thục Linh đi tới 1 thành phố khác để dưỡng thai đấy.

Trung nghe xong liền ngớ người hỏi lại Hương xem có thật không. Hương nói rằng lúc đi ngang qua bàn của ngài Smith thấy ngài nói là nước trong hay nước ngoài, miễn cô thích thì ngài đều có thể đi thăm con và cháu ngài. Chẳng đi dưỡng thai thì là cái gì.

- Sao lại có thể như vậy được chứ?

Trung là bố đứa bé trong bụng cô, không có đi đâu dưỡng thai cho xa xôi hết, ngay ở nhà cậu ta, cậu ta sáng đi học rồi trưa và tối sẽ vừa học vừa chăm sóc cho cô. Trung đứng dậy và định đi ra ngoài, thế nhưng bị Hương cản lại kịp thời:

- Trung.

- Cái gì?

- Cậu không thấy ý này đều do bà Bình và con trai bà ta đề xướng sao?

- Thấy chứ sao không thấy. Tôi có đui mù ngu ngốc đâu.

- Tớ có ý này nè.( thì thầm thì thầm to nhỏ)... Sao. Ổn chứ?

Trung suy nghĩ, suy nghĩ và rồi lắc đầu nguầy nguậy, cách Hương đưa ra là không hiệu quả, bởi Trọng Lâm từng là nạn nhân rồi, anh không đời nào mắc sai lầm thêm.

- Nếu là thuốc ngủ. Và do chính tay Linh đưa thì sao. Chắc chắn hắn ta sẽ uống nó. Bà Bình thì cũng chuốc cho bà ta ngủ say luôn.

- Do em ấy đưa hắn ta uống à?

- Tới lúc đó Hương sẽ giúp Trung.

Kế hoạch ổn đấy, Trung gật đầu chấp nhận mà không hề hay biết cậu ta sắp rơi vào bẫy mà Trọng Lâm cùng Hương vạch ra. Hương vui vẻ kéo Trung chạy ra phía ngoài bàn bánh ngọt, nơi mà các anh chị đang ăn bánh uống cocktail rồi cười nói vui vẻ.

Trung đảo mắt nhìn quanh tìm cô, thì thấy cô đang gượng ép ăn hết đĩa cá hồi. Hương đưa cho Trung 1 ly cocktail có chút rượu mạnh trong đó.

- Trung uống thử đi.

- Tôi không uống được cocktail. Nó có rượu.

- Ồ không sao mà. Nó có chút thôi, không làm Trung say đâu. A anh Lâm. Anh uống với em 1 ly nào.

- Rất sẵn lòng thưa tiểu thư.

Ánh mắt ta chạm nhau, Hương dùng ánh mắt để diễn tả cho Trọng Lâm rằng Trung đã đồng ý với kế hoạch đó. Trọng Lâm nhếch miệng cười rồi khẽ gật đầu, mang 2 miếng bánh ngọt ra bàn cho cô rồi lại quay vào với Mỹ Hương.

- Cocktail này có vị hay ghê. Nó có tên gì vậy?

- Ồ, cái đó hả? Nó là Long Island Iced tea đó Trung. Hương cũng thích uống loại đó khi tới bar của anh Lâm chơi đấy. Đừng có nuốt xuống quá nhanh như vậy, không cảm nhận được hết vị rượu của nó đâu.

Trọng Lâm khen Mỹ Hương thật có mỹ vị để thưởng rượu và cocktail đấy, nhưng cũng khuyên cô nàng này là đừng có uống nhiều cocktail quá. Tuổi của cô nàng vẫn chưa thể tự bảo vệ cho mình đâu.

- Haha nè anh Lâm. Tửu lượng của em khá lắm đấy đừng có mà coi thường em.

- Ôi thật chứ?

- Thật đó. Anh không tin em à. Thế thì hôm nào đi, anh với em cùng nhau uống, xem ai khá hơn.

Minh Hùng nghe xong liền cười sặc sụa, nói rằng Hương mà thử tài uống rượu với Trọng Lâm thì bị loại ngay từ vòng đầu,

- Vậy là anh Lâm uống rượu như nước lã ạ anh Hùng?

- Thằng ôn si tình đó, tiểu thư không biết đâu. 1 chai chivas mà nó uống 15’ thôi còn đúng tí cấn.

- Trời đất. Thế thôi thôi, em không dám đọ sức đâu.

Bộ ba nói chuyện cười đùa trước mặt Trung có vẻ rất hợp rơ. Mỹ Hương uống xong 1 ly mojito, liền đi ra chỗ ngài Smith,

- Dạ cháu thưa ngài với các cô chú ạ.

- Ừ Hương ngồi đi cháu.

Hương ngồi ngay cạnh cô, cười với cô 1 cái thật sảng khoái và tươi vui, sau đó nói:

- Dạ cháu rất cảm ơn ngài, các cô chú và anh Lâm, cùng với Thục Linh nữa đã cho cháu tới đây ăn tối cùng với gia đình mình. Dạ cháu xin được thay mặt cho bố mẹ cháu, xin được mời ngài cùng các cô chú, các anh chị, 5h chiều tới nhà cháu ăn cơm tối ạ. Cũng chỉ có những món ăn gia đình ngày thường mà thôi ạ.

- Haha con gái mẹ Sáu bố Trọng đáp lễ sớm thế nhỉ?

Ông Phong cùng bà Bình cười vui vẻ lắm, họ đang chờ tín hiệu tới từ ngài Smith. Ngài thì nói chung là cũng đồng ý thôi, người ta đã có lòng mời rồi thì mình nên có dạ nhận lời.

- Được. Cháu có lòng thì ta và mọi người cũng có dạ. Ta thay mặt cho mọi người đồng ý.

- Dạ cháu cảm ơn ngài ạ. Dạ ừm... cô Mary ạ.

- Ừ cô đây.

- Dạ cháu cũng rất mong muốn là gia đình cô có thể tới ăn với nhà cháu bữa cơm ạ.

- Cô chú sẵn sàng.

Mỹ Hương cười tươi lắm, đi tới chỗ cô ôm vai bá cổ, nói rằng sáng mai nếu cô không đi học thì tới trưa Hương với Trung sẽ về đón Linh đi tới nhà Hương chơi luôn.

- Có... ờ có được không Hương?

- Ồi ngại cái gì nào. Bố mẹ của Hương á 4 rưỡi 5h mới về cơ. Na na, đi tới nhà Hương chơi ná!

Thục Linh cô đặt tay lên nắm lấy bàn tay Hương rồi gật đầu nói đồng ý. Hương de 1 cái rồi nói ngày mai sẽ cùng cô đi shopping tá lả luôn, không shopping thì đi chơi dạo công viên với nhau.

Mỹ Hương cầm giúp cô đĩa bánh ngọt rồi đi ra phía Trọng Lâm cùng Minh Hùng. Hương cũng mời hết thảy các anh chị đó luôn. Nhưng các anh chị lại nói mình phải ở cửa hàng làm việc rồi. Đang vào guồng nên bỏ 1 hôm không bán hàng, uổng lắm.

- Vậy anh Lâm và anh Hùng tới nha. Nha!

- Haha tôi thì chắc tới rồi đó còn cái thằng ôn si tình này thì không biết có tới không à.

- Tôi thì cũng phải tới rồi. Tiểu thư có lời mời mình phải lịch sự. Ngày mai tiểu thư đừng có đi xe máy đi học nhé, tôi với thằng Minh Hùng tới đón tiểu thư về nhà.

Hương vòi vĩnh Lâm rằng ngày mai tan học không có muốn về nhà sớm đâu, sẽ cùng với cô rồi cả Trung này, đi mua sắm vài thứ linh tinh. Lâm đồng ý luôn.

Tới 9h tối thì cũng xong tiệc, nhà cô tổ chức nên người giúp việc được bố già phái tới có công việc là rửa bát, Mỹ Hương còn ngồi chơi với cô chút xíu nữa cơ, ngồi bệt ở trên bờ chỗ bể bơi nhà cô, nhìn khung cảnh xung quanh căn biệt thự này, Hương có cảm giác thật an lành yên tĩnh làm sao, nó khác hẳn với nhà của cô nàng.

- Linh à cậu sướng thật đó, sống trong căn nhà nhỏ nhắn xinh xắn thế này.

- Bố mẹ tớ đó, họ không có thích nhà to, thứ nhất là lau dọn nhiều mệt, thứ 2 là nhà to mà có ít người, cứ thấy sợ sợ Hương à.

- Ừ. Như nhà tớ đó, to đùng đoàng, chỉ có 4 người ở. Có hôm bố mẹ đi công tác hết, có lần đi cả tháng trời, ở nhà chỉ có độc có tớ, anh trai tớ, chị giúp việc với chú lái xe. Hết.

Tới 9h15’ thì Hương xin phép cả nhà để ra xe đi về. Bánh sau của con liberty bị Bryan trước lúc về cùng Lâm có đụng tay đụng chân.

- Ối giời ơi là giời.

Bà Mary đi ngang qua đó thấy Hương đang than thở, thấy Hương dắt xe ra phía ngoài cổng rồi, nhìn đồng hồ đã 9h15’, bà Mary gọi Hương quay lại.

- Dạ cô Mary gọi cháu ạ.

- Ừ. Xe của cháu bị sao vậy?

- Dạ xe cháu bị cán phải đinh đó cô. Lạ lùng thật rõ ràng lúc đưa Linh về đến nhà xe vẫn....

Mỹ Hương như nhớ ra gì đó liền đập 2 tay vào với nhau và thốt lên:

- Thôi chết tôi rồi. Có khi nào là lúc đó...

Mỹ Hương cúi đầu chào bà Mary với Trung rồi nhanh chóng dắt xe chạy đi ra ngoài ngõ. Trung tự nhiên lại nổi máu thương người, liền nói với bà Mary là đưa Hương về nhà, chứ xe hỏng vậy tính dắt bộ tới tiệm sửa rồi ngồi đợi à. Thế là 2 mẹ con lên xe đi thưo sau Hương, cô nàng vẫn chạy dắt bộ con xe tay ga, ngó nghiêng tìm quán sửa xe.

- Hương!

- Ơ dạ cô Mary, Trung.

- Lên xe cô đưa về cho.

- Dạ cháu cảm ơn cô. Cháu dắt về được không sao đâu ạ.

- Lên xe đi, dắt bộ về tới bao giờ cháu.

- Dạ nhưng xe của cháu...

Bà Mary nói Trung xuống xe, dắt xe của Hương quay lại nhà Thục Linh gửi nhờ ngày mai sửa sau.

- Dạ thôi. Phiền cô với Trung lắm ạ.

- Không cãi nữa. Nhanh lên xe ngày mai còn đi học.

Trung dắt con xe của Hương quay lại nhà cô ở cách đoạn đó 700m. Còn Hương thì gần ngay đó có tiệm tạp hoá, cô nàng đi tới mua lấy 2 chai 0 độ lạnh rồi leo lên ghế trước ngồi đưa cho bà Mary 1 chai còn 1 chai kia Hương đáp xuống ghế sau cho Trung rồi nghịch điện thoại, xem lại ảnh mà mình chụp cùng với các anh vệ sĩ.

- Đúng là anh Wiliam đẹp trai thật đó cô ạ. Khó gần lạnh lùng là hút con gái lắm đó cô ạ.

- Thế ra cháu chuyển tới lớp thằng Trung học là do thằng Trung nhà cô đẹp trai à?

- Dạ. Đẹp trai với học giỏi, đó là động lực đó cô ạ. Cháu cũng không phải là học quá kém, tại vì năm đó lấy điểm cao và cháu cũng trái tuyến. May là có cô Bình giúp cháu đó ạ.

Bà Mary hỏi vì sao bà Bình lại giúp cho Hương vào Lý Tự Trọng mà không phải trường nào khác, thì Hương có gì khai đó. Khi Trung chạy tới xe và ngồi ở hàng ghế sau, Hương nói rằng là mẹ Sáu của Hương nói Hương phải tiếp cận Trọng Lâm đấy.

- Sao lại tiếp cận hả cháu?

- Dạ tại bố của anh ta là người yêu đầu của mẹ cháu ạ.

- Rồi cô đã hiểu.

- Ơ mẹ mua trà xanh cho con ạ?

- Hihi là tui mua đó. Thì cậu dắt xe cho tui mà. Cả đi cả về cũng đi cả cây số còn cái gì.

Sáng hôm sau, vì Hương không có xe để đi cho nên bà Sáu đích thân đưa con gái mình tới trường. Hương đã nói là mình có mời mọi người tới nhà ăn tối vào hôm nay, có cả Trọng Lâm nữa cơ. Hương còn nói là vào tối qua đó, Lâm và Hương khá thân thiết và uống rượu cùng với nhau.

- Vậy là tốt rồi. Chiều nay bố mẹ phải 5h mới về. Tiền mẹ cho mày mày cứ để đó mà tiêu vặt mua sắm, còn tiền đi chợ búa nấu cơm thì mẹ có đưa cho giúp việc rồi.

- Dạ vâng mẹ.

Tới gần cổng trường rồi thì bà thấy con roll royce mạ vàng của bố già đỗ ở đó. Ồ nhìn kìa, 1 khung cảnh hết sức ngứa mắt bà Sáu đó là ông Phong hôn môi bà Bình rồi mở cửa xe cho bà Bình nữa chứ. Bà Sáu yêu ông Phong cũng nhiều mà.

- Con chào mẹ con đi học.

- Ừ.

Hương mở cửa xe ra rồi quay lại chỗ bán đồ ăn sáng mua 1 hộp xôi thịt và 1 chiếc bánh bao nhân, 1 hộp sữa nữa rồi mang lên lớp. Trung chưa tới, Hương để hộp xôi trên bàn rồi cầm cặp đi đâu đó 1 chút.

Còn cô, sau khi ăn xong bữa sáng ở nhà, cầm cặp, cầm túi có chiếc bánh mỳ pate mà cô đã làm cho Hương, mang ra xe đi học. Nhưng khi vừa mới ngồi lên xe đi được 1 chút thì cô buồn nôn, dừng xe lại ở 1 thùng rác rồi sau đó cho ra hết bữa sáng của ngày hôm nay.

- Chết tiệt. Thế này sao mà đi học được đây. Không lẽ phải nghỉ thật sao?

Tiếng còi xe ô tô kêu inh ỏi ngay sau lưng cô, cô quay ra thì thấy ngay anh Lâm đang ngồi trên con porsche màu xanh lam của anh Minh Hùng. Wiliam bước xuống từ hàng ghế thứ 2, cúi đầu chào cô chủ rồi lấy chìa khoá xe từ tay cô, nhảy lên xe và quay lại nhà của cô.

- Lên xe đi. Chút nữa ngài Smith và 2 mẹ sẽ tới xin nghỉ học cho em.

- Dạ vâng anh.

Cô mở cửa xe ra và bước vào trong. Trọng Lâm anh quay xe lại và đi về hướng khách sạn của bố mình.

- Anh Lâm. Ờ em định là sẽ học online ở nhà. Anh thấy sao ạ?

- Bây giờ công nghệ 4.0 rồi. Học online cũng được. Tôi rất là vui vì em hỏi ý kiến của tôi như lúc xưa.

Tiếng chuông ip kêu lên, là điện thoại của anh:

- Alo, Trọng Lâm nghe ạ.

- Cậu là cậu Lâm, người quen với bà Kim Thoa của Khải Sơn. Đang cần mua mặt bằng để xây nhà đúng không?

- Dạ vâng là cháu ạ. Cháu xin lỗi chú vì hôm chủ nhật cháu có việc bận nên không tới nói chuyện trực tiếp với chú ạ.

- Không sao đâu. Cậu có rảnh không? Tôi muốn bàn bạc với cậu về giá cả, cậu cũng nghe bà Kim Thoa nói đấy, tôi có khách sạn 3 sao, cho nên là tôi muốn thanh lý mọi đồ đạc của tôi cho cậu. Nó đều mới hết cả thôi.

- Dạ vâng ạ. Cháu có thể gặp chú vào lúc mấy giờ ạ?

- Ngay bây giờ cũng được, tôi cũng đang rảnh và chuẩn bị tới quán ăn Mai Hồng trên đường Trần Duy Hưng.

Trọng Lâm anh vâng vâng dạ dạ, cúp máy rồi sau đó hỏi cô ăn gì chưa, cô có nói là mình ăn rồi và đã cho ra hết, cô cũng có bánh mỳ nên nói mình sẽ không làm phiền Lâm bàn việc đâu.

- Tôi lại muốn em làm phiền và dẫm tôi nhiều hơn Thục Linh à. Em mở điện thoại xem giúp tôi quán ăn Mai Hồng ở Trần Duy Hưng đi.

Đó là quán ăn mới mở được hơn 1 năm thôi, chủ yếu là bán bánh cuốn như bánh cuốn chả mực, bánh cuốn thịt nướng. Bánh cuốn ư? Chắc là cô ăn được đấy, anh phóng nhanh tới quán đó rồi cùng cô đi vào bên trong.

- Cậu gì ơi. Cậu là Lâm?

- Dạ chú là chú Bình ạ? Chú tới lâu chưa ạ?

- Tôi là Bình đây, tôi cũng vừa mới tới thôi. Vợ cậu đây sao, thật là xinh đẹp.

- Cảm ơn chú. Nhưng đó không phải vợ cháu ạ. Chỉ là 1 đứa em gái mà thôi.

3 người đồng đều gọi bánh cuốn giò, ông Bình có nghe bà Thoa kể qua về Trọng Lâm, đó là 1 người trẻ tuổi và thành công. Ông Bình hỏi:

- Cậu còn trẻ thế này mà thành công trong sự nghiệp quá. Tại sao cậu là chọn 1 mặt bằng quá rộng như vậy để xây nhà?

- Dạ cháu có 1 đội vệ sĩ cũng hơi đông ạ chú, với anh chị họ của cháu đang làm giúp cháu ở cửa hàng. Cả cháu cũng cần nên có 1 nơi để sinh sống cùng vợ con sau này chú ạ.

Vì anh và cô ngồi cạnh nhau và quay mặt hướng ra ngoài cửa quán, cho nên thấy khách hàng ra vào nườm nượp vậy nhưng không phải mua bánh cuốn mang về mà là giò lụa.

- Giò ở đây đúng là ngon ạ chú với anh Lâm.

- Đúng rồi đấy cháu. Quán ở đây tuy là mới mở chỉ 1 năm thôi nhưng có 1 lượng khách đông đảo, chủ yếu là do tay nghề làm giò chả của chủ quán. Nó tuy không có to nhưng làm thủ công đấy.

Có anh khách kia hình như nhà mở quán ăn hay sao đó, đặt trước 1 lúc cả 20 cây giò liền rồi đi về. Cô cũng ham vui, xin phép đứng dậy và đi, nhưng Trọng Lâm anh gàn, nói cô ngồi xuống và ăn cho hết phần bánh của mình đi.

- Em ăn xong rồi nhưng tại anh gọi thêm đó chứ. Dạ cháu xin lỗi chú.

- Haha không sao, nhìn 2 cháu thế này chú không nghĩ 2 cháu là anh em bình thường. Lâm à. Chú sẽ bán cho cháu cả mặt bằng cùng toàn bộ đồ đạc của chú với giá 12 tỷ tròn. Cháu ưng ý thì chúng ta làm hợp đồng mua bán.

- 12 tỷ mà 3000m, có 4 triệu 1m thôi sao chú?

- Lấy chỗ đi lại cháu à. Thằng con trai chú nó nói chú sang bên Pháp cùng vợ chồng nó quá thành ra là chú bán vội.

- Dạ vậy chút nữa chú cháu mình ăn xong, sẽ đi tới đó rồi bàn bạc lại 1 lần nữa ạ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play