Tới lúc ăn cơm tối, vì bố cô cũng không có ở nhà, chỉ có mấy mẹ con với 2 chị em ngồi ăn cơm, thịnh soạn quá thể rồi. Trung gắp cho cô miếng chân giò bự vào bát, ăn vài miếng cơm rồi nói:

- Linh à tới nhà tôi ở đi em.

- Em sẽ tới chơi, nhưng còn ở qua đêm thì em không thể.

- Vậy chút nữa tới nhà tôi chơi nhé?

Cô gật đầu nhè nhẹ, Trung vui lắm, cậu gắp cá rán vào bát cho cô rồi cười tươi như miss universe, ăn xong cậu ta chạy luôn lên trên phòng cô, chuẩn bị sách vở cũng như đề đóm, đồng phục nữa thậm chí là cả nội y.

- Con làm cái gì vậy Trung?

- Con có cách để em ấy qua đêm ở phòng con rồi mẹ.

Trung quỳ xuống nền nhà van xin mẹ mình hãy cho cô ở lại đêm nay đi, Trung đã chuẩn bị hết sẵn sàng mọi thứ rồi, nếu bố cô có nói thì bà Mary hãy nói là vì cô đồng ý ở lại rồi. Trung chỉ nằm cạnh cô thôi, sẽ không có làm gì hết đâu.

- Không.

- Từ sau đêm đó, con không thể nào ngủ yên giấc mẹ à. Mẹ muốn con trai mẹ chết dần chết mòn trong nỗi nhớ nhung hay sao? Con và em ấy đã là của nhau rồi mà, chỉ ngủ đêm nay thôi. Con xin mẹ đó.

Bà Mary đồng ý với con trai mình, mặc dù chuyện này, sẽ là lừa dối cô. Nhân lúc cô với chị Nhã đang dọn chỗ bể bơi thì nà Mary xách đồ của cô xuống dưới cốp xe để trước.

- Hihi Linh ơi mình đi thôi nào. Em hứa tới nhà tôi chơi.

- Ừ để em thay áo đã nhé. Áo em đang hơi ướt 1 chút.

- Không cần thay đâu. Đi xe máy chút là nó khô giờ á.

Trung cài mũ bảo hiểm vào cho cô, rồi nhảy lên xe của cô cầm lái. Haizz thật là, cô bị nói quá cho nên phải lên xe cùng Trung tới biệt thự cá koi chơi.

Trọng Lâm anh đang đi tiệc cho nên là đưa con hàng xịn xò cho Bryan cầm giúp. Kevin gọi điện tới thông báo tình hình:

- Đại ca ơi, mẹ con bà Mary chuẩn bị ra tay ép cô chủ qua đêm ở biệt thự rồi, cả sách...

- Tao Bryan đây.

- Mày à. Thằng Trung nó soạn cả sách vở cùng quần áo đồng phục cho cô chủ rồi.

- Cô chủ có tâm trạng ra sao?

- Có vẻ như không muốn tới đó. Gương mặt cô chủ lúc trèo lên xe không được vui vẻ, giống như là bị ép.

- Ok. Xem mẹ con nó giở trò gì, cắt đoạn đó lưu vào usb. Tao có cách giải quyết chuyện đó, không cần tới đại ca.

- Ok con dê.

Tới biệt thự cá Koi rồi, Trung đánh xe vào trong sân, cố tình đi theo sau cô để quan sát tình hình. Vào bếp rót cho cô cốc nước mát (có pha chút thuốc ngủ) vì trời hơi nóng, mang ra bàn để cho cô rồi sau đó cởi phăng đi chiếc áo phông màu đen rồi đi tới ôm lấy cô từ phía đằng sau.

- Yêu em muốn chết được đó Thục Linh à.

- Dẫn em đi thăm hồ cá đi Trung.

- Cá thì có gì xem chứ, chán muốn chết. Chi bằng... em xem nó nha.

- Nó là gì anh?

- Nó ấy, nó đã từng ở trong em ấy, cứng như đá và nóng như lửa

Biến thái quá rồi đấy Trung, cô đẩy nhẹ Trung ra rồi sau đó chạy ra xem hồ cá 1 mình, đèn ở biệt thự này rất hay, khi có người tới gần hồ cá đèn sẽ tự động bật lên.

- Oa đẹp quá chừng. Cá ơi các em đã ăn chưa thế?

Điện thoại rung trong túi quần cô thông báo có tin nhắn. Ngó nghiêng 1 lúc không thấy có ai, cô mở ra xem, a là Kevin:

[ Cô chủ đừng uống cốc nước đó nhé. Có thuốc ngủ đấy. Bà Mary có xách cặp của cô chủ cùng với túi quần áo đồng phục đi theo lốp cửa sau lên phòng thằng Trung.]

Vậy đúng là căn biệt thự này có camera, Kevin còn gửi cho cô đoạn video bà Mary đi cửa sau lên phòng Trung, còn Trung ở bếp tiêm vào cốc nước lọc 1 nửa ống. Bây giờ thì cô tin rồi. Cô chạy lông nhông ra giữa sân nơi để xe của cô, chìa khoá Trung đang cầm rồi, omg.

- Công chúa ơi, vào uống nước ăn bánh nè.

- Em ăn cơm tối còn no lắm, là ai bắt em ăn 2 bát canh móng giò thế hả?

Cô đi vào bên trong bàn uống nước ngồi, hậu quả khi cô uống cốc nước này, sẽ là ngủ li bì cho tới sáng. Cô đã từng bị Lâm hạ thuốc ngủ rồi, và trong lúc cô ngủ thì Lâm giở trò biến thái ra với cô, còn Trung, lại còn đã làm chuyện đó với cô, vì thế có thể độ biến thái sẽ lớn hơn Lâm khi đó.

- Công chúa à em mệt hả?

- Hihi không nè. Em đang nghĩ tới đề Anh hôm nay thôi.

Bà Mary nói nếu khó quá thì năm lớp 12 này cô chuyển đội tuyển khác, đừng học Anh nữa vất vả lắm. Cô cười hì hì vâng vâng dạ dạ sau đó hỏi bà Mary nhà bà có chanh không để cô pha nước chanh muối uống.

- Có đó để anh pha cho em nha.

- Thôi mà em pha được mà, cứ để em tự nhiên hihi.

Cô đứng dậy ra mở tủ lạnh, vì nhà bà Mary cũng có tủ lạnh 2 cửa giống nhà cô, Kevin thích thú lắm, không để lộ vẻ lo lắng 1 chút nào, cô thích uống nước chanh ai cấm.

Cô đang cắt chanh ra rồi vắt qua rây lọc, cảm giác như có người ở đằng sau lưng mình, cô quay ra thấy Trung,

- Hihi em nói là em tự pha.... aaa

Cô kêu khẽ rồi gục xuống nền nhà khi mà Trung dùng tay phải tiêm vào người cô 1 ống tiêm khác, chứ không phải ống tiêm hồi nãy. Haizz đúng là thanh niên hoy, chỉ có thủ đoạn này thôi sao?

- Mẹ gọi bố em ấy đi ạ.

Trung bế cô lên rồi chạy lên phòng mình, mở cửa phòng ra đặt cô nằm xuống giường, vì chủ quan cho rằng đã phá huỷ hết camera và máy nghe lén ở phòng vào sáng hôm nay rồi thì người của Lâm sẽ không lắp nữa, haha đúng thanh niên chưa trải sự đời.

Công việc đầu tiên đó là kiểm tra điện thoại của cô, cô cài password nên Trung không mở được. Ok chấp nhận thôi, Trung cởi sạch quần áo của mình ra rồi trèo lên giường, cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại kia hôn mút 1 chút.

- Linh à, em đừng có trách tôi, có trách thì trách hắn ta kìa. Hắn ta là người làm khổ em trước, hắn ta về đây giả nhân giả nghĩa với 1 thằng bé để gần gũi em. Đồ tồi là hắn ta chứ không phải tôi.

Nằm đè lên người cô, vạch chiếc áo phông của cô lên tới tận cổ rồi luồn tay ra sau cởi chốt bra, 2 khuôn ngực căng tròn không có gì nâng đỡ liền nhảy ra ngoài. Rảnh quá mà có biết làm gì đâu, cậu ta há thật to miệng mình rồi ngậm lấy 1 bên đá đưa núm nhỏ, còn bên kia Trung chăm sóc nó bằng cách nhào nặn thành đủ loại hình dạng.

Thực ra Trung cậu ta định là mua hơi thở của quỷ, nhưng biệt dược này hiện đang bị cấm, chỉ có Henry, người đang cho mở 1 tiệm thuốc ở Sóc Sơn, duy nhất có Hơi thở của quỷ mà thôi.

- Xong chưa Kevin?

- 5 giây nữa.... ok xong!

Làm nhiễu camera xong xuôi, Wiliam cùng Hùng và Ninh vào trong phòng ông Kiên lục lọi, hôm nay các anh không để tay trần nữa mà đeo găng tay, cho đỡ phải lau dọn mệt mỏi, mục đích của các anh là 1 số giấy tờ liên quan tới tài liệu của các khách hàng mà TK đang theo sát. Bảo vệ thì đã say khướt từ chập tối, ngủ ngáy o o ngay ở sảnh lễ tân.

Sau khi chụp choẹt hết tất cả các giấy tờ có liên quan tới khách hàng của ông Kiên, các anh dọn dẹp hết tất cả mọi thứ vào đúng chỗ rồi sử dụng phép thật Winx để chuồn. Tài liệu tìm được các anh gửi hết cho Bryan và mrs Helen xử lý, có gì thì báo lại cho Hùng và Ninh.

Trung sướng quá khi nhào nặn 2 khối mềm mịn của cô, bàn tay hư hỏng lần mò xuống phía dưới, luồn tay vào bên trong day day 1 chút viên trân châu nhỏ xinh. Bên trong cô ấm nóng quá, thật thích mà. Với kinh nghiệm xem phim nóng, Trung lột tuốt quần của cô ra rồi đưa ngón giữa chọt vào vùng cấm địa di chuyển nhịp nhàng.

Vì chỉ là thuốc mê thôi cho nên 30’ sau cô đã lờ mờ tỉnh lại, bên dưới hạ thân kia sao lại hơi đau đau.

- ÁAAA TRUNG! ĐỨC TRUNG! Anh làm gì vậy?

Cô giật bắn mình nhổm người dậy, Trung thì trần truồng từ trên xuống dưới. Tình huống gì vậy? Rõ ràng cô đang pha nước chanh cơ mà?

- Tôi làm cho em sướng, lại đây nào!

- Không... không Trung ơi. Á...

Cô sợ rằng Trung lại làm giống như đêm đó, không đâu không đâu, cô không muốn đâu, đau lắm. Banh rộng 2 chân cô ra Trung đưa lưỡi vào bên trong khuấy động vài vòng. Cô nhột không tả nổi, xấu hổ quá, cô không nghĩ Trung lại liếm nơi đó của mình liền lấy chân đạp mạnh... nhưng không trúng.

- Đừng Trung ơi... Đừng làm thế mà...

Đáp lại lời cùng hành động đạp vào không khí của cô là tốc độ khuấy động của chiếc lưỡi càng nhanh chóng hơn, m** d*** thấm ra Trung mút hết sạch sẽ, tựa như 1 món canh ngon lành vậy.

- Hức... em... em không ngờ...

- Sao? Em không ngờ tôi lại là con người khốn nạn thế này à? Em nên nhớ.... chúng ta đã là của nhau, em là người của tôi.

Không **** *** nữa Trung lại đưa ngón giữa vào bên trong ra vào nhịp nhàng giống như đang quan hệ.

- Cầu xin anh đừng làm nữa, Trung à....

- Em hết yêu tôi rồi đúng không? Em yêu hắn ta 1 lần nữa rồi đúng không? Em trả lời tôi đi.

Tốc độ ngón tay mỗi lúc 1 nhanh hơn, cô vì đau quá không chịu được khóc rống lên thương tâm quá, Trung không có ý định dừng lại, liền doạ cô nếu cô không nói thì sẽ thay ngón tay bằng cái đó.

- Thục Linh, em nói tôi biết đi. Tôi phải làm gì để em quên đi hắn ta? Tôi phải làm thế nào để em chỉ chuyên tâm yêu 1 mình tôi? Tôi yêu em mà, tình yêu của tôi đối với em không đủ chân thành hay sao?

- Hức... em... em đã nói... nói với anh rồi mà... Tha cho em đi...

Tha sao? Đã làm tới bước này, nếu tha cô thì Trung mua váy mà mặc dần là vừa, súng đạn đã lên nòng rồi...

- Linh à... em là của tôi!

- Không! Không Trung ơi... em xin anh.... xin anh...

1 lần nữa Trung lại không có đeo bao mà tiến vào trong cô. Tiếng kêu thất thanh bị Trung nuốt gọn hết vào trong bụng, cái đó lớn quá cô không tiếp nhận nổi, cứ lắc đầu nguầy nguậy thoát khỏi nụ hôn cuồng bạo của Trung.

- Em không muốn tới đây ở cùng tôi, có phải em còn yêu hắn? Em tới cửa hàng của hắn ta thì được còn tới ở nhà tôi thì không? Tại sao lại như vậy? Em nói đi Thục Linh? TẠI SAO VẬY HẢ?

Ngày nào cũng gần nhau, về nhà cũng gần gũi nhau tiếp tục, nhưng sao Trung gần như không thể nào với tới trái tim cô, cứ chắc mẩm đã có nó trong tay, thế nhưng trong phút chốc lại xa ngàn dặm. Lúc nghe chú vệ sĩ nói cô cùng chị Nhã tới cửa hàng trang sức kia, đã vậy lại còn đeo nhẫn kim cương Lâm tặng. Còn Trung 5 lần 7 lượt nài nỉ cô tới nhà ở cùng mình thì cô từ chối hết lần này tới lần khác. Cô khóc không thành tiếng nữa, cũng quá mệt để cầu xin Trung rồi.

- Nếu em nói... em tới đó... để phụ các anh chị... làm việc... thì anh... anh có tin em không?

- Tin em ư? Tôi yêu em biết nhường nào, còn em, sau lưng tôi em đã làm những gì? Mẹ kiếp, đồ con gái hư hỏng.

Cô đau quá nên ngất lịm đi không động đậy gì hết, Trung chưa có ra, cho nên làm cố hiệp này. Đúng là hàng ngoại nhập vẫn tốt, khi mà sau 1 tiếng đồng hồ cày cấy Trung phóng hết tinh hoa của mình vào bên trong cô. Nhờ việc nghiên cứu google, Trung thấy sau khi quan hệ xong, đừng có vội rút ra mà nên để bên trong cô thêm 1 chút sẽ nhanh thụ thai hơn. 15’ sau đó lại hì hục làm tiếp.

- Thục Linh à. Tôi yêu em, bằng tất cả trái tim và con người tôi. Đừng rời xa tôi.

Sáng sớm hôm sau ngày 10/3, sau khi trải qua 1 cuộc kích tình mây mưa vào tối đêm hôm qua, cô tuy đã tỉnh, mở mắt đấy nhưng không làm sao dậy nổi. Bởi cứ nhích người, cựa quậy mình 1 chút Trung lại liền siết lấy eo cô chặt hơn, cái con chết tiệt kia mới sáng ngày ra đã lại sưng trướng lên. 1 mảng giường của Trung dính khá nhiều **** ****, cực kỳ khó chịu.

- Anh thả tôi ra được chưa đây Bùi Đức Trung!

- Còn sớm mà bảo bối. Ngủ thêm 1 chút nữa đi.

Cô hất bàn tay đang ôm lấy eo mình ra, nhổm người ngồi dậy, phía dưới đau đớn như muốn xe ra từng mảnh vậy, cô nén đau đớn rời khỏi giường, đi vào trong nhà vệ sinh. Nhưng đi được 2 bước cô liền quỵ xuống đất, ôi đau quá, chết mất. Tư thế của cô lúc này quá cứ khêu gợi đi khi mà 2 đầu gối cô quỳ xuống còn 2 tay thì chống trên nền đất. Trung vừa gọi vừa vẫy cô

- Bảo bối à. Lại đây với tôi đi nào. Còn sớm mà.

Đáp lại Trung là 1 sự im lặng cùng cực, cô khó có thể chấp nhận được Trung dùng thủ đoạn với mình, bắt ép mình tới đây xong rồi lại c**** b** mình. Túi quần áo đồng phục có nội y, cô cầm cả vào bên trong nhà vệ sinh, không cần bật bình ( vì nhà Trung tắm nước nóng bằng năng lượng mặt trời), vừa tắm vừa khóc.

Trung sướng lắm, kiểu này cậu ta sắp có con với cô rồi haha, nằm nghiêng người về phía cửa phòng vệ sinh nơi cô đang đứng tắm, lúc này mà vào trong đó thì sẽ sướng lắm. Không nghĩ nhiều cậu ta đứng dậy mở cửa phòng đi vào trong. Nhìn kìa, thân hình trắng hồng nuột nà không tì vết kia đập vào mắt Trung, thật đẹp quá đi thôi.

- Bảo bối, để tôi giúp em nha.

Trung giúp bằng cách đứng đằng sau ôm lấy đôi gò bồng nhào nặn, cắn mạnh vào bả vai phải trắng hồng rồi cười khà khà.

- Đi ra ngoài cho tôi tắm.

- Vẫn còn sớm mà em để tôi tắm cho em.

- Tôi không khiến, đi ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa, 1 giây 1 phút cũng không!

Ai bảo giở thủ đoạn với cô. Những tưởng rằng khi yêu Trung, cô sẽ được yêu thương và hạnh phúc, cô từng nghĩ tới việc cưới Trung. Haha giờ thì hay rồi. Trung ôm chặt lấy eo cô:

- Linh à! Tôi yêu em nhiều lắm, thật đấy. Tôi khát khao muốn có con với em. Tôi xin em đó đừng đối xử với tôi như vậy mà.

- ĐI RA NGOÀI! MAU LÊN....

Cô dùng 2 khuỷu tay thúc vào người Trung, cô chưa đủ thảm hay sao? Đau muốn chết đi được mà cái người con trai kia... sao lỳ quá vậy chứ?

5h sáng rồi bà Mary tới phòng con trai mình, khoá trái à? Không ổn rồi. Bà đi tìm chìa khoá phụ nhưng không thấy có, chỉ có mỗi chìa khoá phụ phòng ông bà, phòng vũ khí và phòng thờ thôi.

- Thằng nghịch tử này.

Trong nhà vệ sinh, 2 bên vẫn đang giằng co nhau, Trung bật luôn vòi hoa sen tắm cùng với cô luôn, mặc cho cô chửi bới mình thậm tệ. 𝒯𝐫ải nghiệm đọc t𝐫𝙪𝗒ện số 1 tại _ 𝒯𝐫Um𝒯𝐫𝙪𝗒ệ n.VN _

- Linh à. Tôi xin em đó... tôi yêu em là thật mà. Tôi chỉ muốn có con với em thôi.

- Con à. Tới bây giờ anh vẫn còn nghĩ tới con sao? Nếu mấy hôm nữa tôi mà có thai, tôi sẽ phá bỏ nó. Tôi nói cho anh biết 1 điều như thế.

- Xin em đừng làm vậy với tôi được không? Em có thai có thể bảo lưu kết quả học tập lại, 1 năm nhanh lắm Linh à. Tôi sẽ chăm sóc cho 2 mẹ con em thật tốt mà.

Vào nhà vệ sinh cả tiếng đồng hồ rồi 2 người mới xong xuôi, cô bây giờ không thể nhìn nổi con người của Trung nữa rồi, thật quá sức giả tạo. Mặc đồng phục xong xuôi cô nén đau đớn bước ra ngoài, trông dáng đi rất khổ cực. Cô bắt đầu tìm chìa khoá xe của mình. Cửa nhà vệ sinh mở ra, Trung cũng đã xong xuôi hết rồi, và cô không nhìn Trung lấy 1 lần, vẫn lục tìm chìa khoá xe.

- Nằm thêm 1 chút nữa đi công chúa, giờ mới có 5 rưỡi thôi.

Cô không nói gì cả mà nhanh chóng lấy điện thoại và cặp sách đeo lên vai, bỏ qua luôn việc tìm chìa khoá xe mà đi ra mở cửa phòng rồi đi xuống nhà với những bước chân hết sức nặng nề.

- Linh à con.

- Dạ con chào mẹ ạ. Con xin phép về trước ạ.

Cô đi ra ngoài cổng ngó nghiêng tìm taxi, a kia rồi, cô bước 1 cách khó khăn đi ra bắt xe về lại nhà mình, không ngoái đầu nhìn lại dù chỉ 1 lần.

- Cô bé đi đâu.

- Dạ biệt thự lan rừng ạ chú.

- Rồi ok.

Anh Quang lúc này đang bịt khẩu trang nên cô không rõ mặt, ngồi hàng ghế thứ 2 cô bắt đầu rơi giọt nước mắt đầu tiên. Anh Quang chu đáo đưa khăn giấy cho cô rồi hỏi vì sao mới sáng ngày ra mà cô đã khóc như thế. Chẳng lẽ cô lại nói mình bị người yêu c**** h**** à, cho nên cô nói dối là mình bị người yêu đá.

Về tới nhà, thấy xe của bố mình ở sân, cô hít 1 hơi thật sâu rồi bấm nút mở cổng đi vào, vừa đi vào tới giữa sân thì Trung lái xe cô với tốc độ như tia chớp, dựng chân chống xe xuống rồi Trung đi tới đứng chắn trước mặt cô.

- Linh à.

- Chúng ta chia tay đi. Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa.

- Kìa Linh à. Em không thể đối xử với tôi như thế. Từ lần đầu tiên ở cổng nhà hàng đó, tôi đã thích em rồi. Tôi chưa từng phản bội em kia mà. Em không thể chia tay tôi. Linh à! Thục Linh à!

Chìa khoá xe của cô Trung vẫn còn cắm ở xe đó nên cô nhanh chóng rút ra bỏ vào túi quần rồi chầm chậm đi vào bên trong nhà, thấy bố mình ngồi đó, cô liền cúi đầu chào, lên phòng mình đánh răng rửa mặt xong xuống nhà đeo giày vào rồi ra luôn xe tới lớp học. Đúng là Trung chưa từng phản bội cô như Trọng Lâm, cũng không có ngủ với gái ngay trước mặt cô, nhưng Trung lại giở thủ đoạn không khác gì Lâm trước đây. Hậu quả của việc yêu sớm, nó khổ vậy đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play