Cánh Tiên ( Số Mệnh) - Tập 4

Chương 28


1 năm

trướctiếp

Kể từ lễ hội Samhain, Laurel chưa từng trông thấy nhiều tiên tập trung tại một địa điểm đến vậy. Trong lúc cô ở bên Tamani, họ đã tập trung tiến vào vườn Cổng, xếp thành hàng dọc các lỗ châu mai, tụm quanh các lối vào và lấp đầy khoảng trống nơi hàng cây gần phía tường thành bị lũ quỷ phá hủy. Phần lớn họ mặc đồ đơn giản, trang phục thiết thực của các tiên Mùa Xuân, nhưng có cả các tiên Mùa Hạ sặc sỡ và một vài tiên Mùa Thu rải rác trong đám đông. Duy chỉ có một nhóm người mà Laurel không trông thấy đại diện giữa đám đông, đó là các lính canh ăn vận trịnh trọng, có nhiệm vụ dẹp dân thường khỏi vườn Cổng. Cô buồn bã tự hỏi liệu còn bao nhiêu lính gác Vườn còn sống sót. David chưa di chuyển khỏi nơi cô bỏ anh lại; khi Laurel và Tamani tiến tới, anh mới đứng dậy. Laurel phải tránh nhìn vào nỗi buồn trong mắt anh. Cô không thể che chở anh khỏi nỗi buồn đó, và điều này khiến Laurel rất buồn bởi đã gây ra một vết thương mà cô không thể chữa lành. Nhưng ít ra khi hiểu được đã tới lúc buông tay, cô sẽ không khiến nỗi đau của anh tồi tệ thêm nữa.
"Cô ấy nên ở đây rồi chứ," Tamani nhẹ nhàng nói.
"Ai cơ?"
"Chelsea... A! Chúng ta tới đó thôi."
Laurel quay sang và thấy Chelsea đang đi tới trên con đường mòn cùng nhiều tiên Mùa Xuân và Mùa Hạ hơn.
"Tamani," Laurel hỏi, nén tiếng cười đang sôi sục trong họng. "Nghiêm túc nào, anh phải kể em nghe! Anh đã làm gì?"
"Anh đã nhờ Chelsea nói với các Ticer và người Lấp Lánh rằng Marion đang định bẫy vị anh hùng của họ ở lại Avalon mãi mãi hoặc hành hình ông Jamison, rằng họ nên tới... ừ... xem."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp