Cánh Tiên ( Số Mệnh) - Tập 4

Chương 12


1 năm

trướctiếp

"Anh sẽ cõng ông Jamison," Tamani nói. Chelsea chạy rất nhanh và điều đó đã tiếp thêm hy vọng cho anh, nhưng anh không thể lãng phí phút giây nào để lo lắng cho cô. "Chúng ta sẽ đi vòng tới khu Mùa Xuân qua rừng cây, nơi đó sẽ che chắn được đủ lâu để tới gặp mẹ anh. Hy vọng với những kinh nghiệm Làm vườn của bà và Người Hòa trộn của Laurel, chúng ta có thể làm điều gì đó cho ông ấy." Với sự giúp đỡ của Laurel, Tamani thận trọng đặt ông Jamison lên vai. "Laurel, theo anh. David, yểm trợ phía sau chúng tôi." Khi tất cả bắt đầu di chuyển, không phải lần đầu tiên Tamani băn khoăn liệu họ có nên đi theo đường chính. Tuy nhiên, họ đã chứng kiến lũ quỷ tràn qua Khu vườn Cổng nhanh tới mức nào; lần này không có ai cản bước chúng. Các binh sĩ còn lại có thể giữ chân chúng một lúc lâu hơn, nhưng Tamani không mấy lạc quan và một khi Khu vườn bị thất thủ, việc nắm giữ con đường chính chắc chắn sẽ là ưu tiên tiếp theo của Klea. Chừng nào còn phải cõng ông Jamison, anh không thể chạy nhanh được, nên điều này đồng nghĩa với việc họ sẽ chọn con đường mòn ít lộ diện mà anh đã từng chơi đùa khi còn là một cây non.
Anh tránh nghĩ về những binh sĩ đang bị bỏ mặc tới chết.
Họ đã hy sinh cho những điều lớn lao hơn, anh lặp đi lặp lại với chính mình, hết lần này tới lần khác, trong lúc họ lê bước qua rừng cây, di chuyển chậm chạp nhưng chắc chắn xuống dốc. Shar đã nhấn mạnh tư tưởng này trong đầu anh nhiều năm qua – điều lớn lao hơn – tuy nhiên anh chưa bao giờ hiểu hết cho tới giây phút này.
Shar.
Anh không được nghĩ về anh ấy lúc này.
Họ mất ít nhất một tiếng để tới trảng cỏ sau nhà mẹ anh, dù mỗi bước chân dường như kéo dài mãi không ngừng; ông Jamison không hề to lớn nhưng dường như trở nên nặng hơn trong suốt quá trình di chuyển của họ, và Tamani phải đấu tranh để không đổ sụp bởi kiệt sức. Anh đã thiếu ngủ nhiều ngày liên tục.
"Cúi thấp xuống," Tamani thì thầm, đưa mắt quét ngang vùng cỏ rộng giữa họ và căn nhà. Các ngả đường vắng vẻ và lũ quỷ chưa xuất hiện để biến phần này của khu Mùa Xuân thành chiến trường, nhưng Tamani biết tốt hơn đừng buông lơi trạng thái phòng vệ của bản thân. Anh ra hiệu và ba người lao vào khoảng đất trống, chạy như bay thẳng tới cái cây được uốn tròn, nơi mẹ Tamani đang sinh sống. Khi tất cả tới được bức tường phía sau, Tamani vặn tay nắm cửa được che đậy một cách tinh tế và đẩy vào nhưng chẳng có gì di chuyển. Anh đẩy lần nữa, vẫn không có gì. Với tiếng lầm bầm giận dữ, Tamani đưa chân đá mạnh hết sức và cánh cửa bí mật mở toang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp