Cánh Tiên ( Số Mệnh) - Tập 4

Chương 10


1 năm

trướctiếp

Bầu không khí quanh họ như nhiễm điện trường khi lưỡi gươm trong như pha lê hiện ra từ phiến đá, Laurel vô thức lùi lại một bước trước những dòng năng lượng quét qua căn phòng. Cô cảm thấy lồng ngực Tamani tựa sát vai mình và đôi tay anh đặt trên thắt lưng cô, giữ cô đứng vững, Laurel cảm thấy vui vì điều này. David đứng bất động, nhìn chăm chú thanh gươm trong tay vẻ thăm dò. Jamison hổn hển và tất cả cùng quay sang trông thấy nụ cười rộng mở trên khuôn mặt ông. "Ta chẳng lấy làm xấu hổ khi thừa nhận bản thân không cam chắc mọi việc sẽ thành công. Sau bao năm qua, chuyện này giống như một phần giấc mơ đã trở thành sự thật." Sau đó, ông hắng giọng và trở nên nghiêm túc. "Chúng ta phải làm nhanh. Nữ hoàng sẽ quay lại đây bất cứ lúc nào. Tamani, cháu sẽ muốn thứ vũ khí nào đó tốt hơn." Jamison ra hiệu về phía bộ sưu tập vũ khí lấp lánh treo trên bức tường phía đông căn phòng, nơi đặt khối đá cẩm thạch giờ đây trống không.
"Chúng thật đẹp," Tamani thốt lên khẽ tới mức Laurel nghĩ không có ai khác nghe thấy. Anh đi tới và nhấc một cây giáo hai đầu dài lên để ước lượng, hai mũi giáo đều có lưỡi sắc như dao cạo. Chúng làm Laurel cảm thấy ghê tởm gần bằng lúc bị súng ống vây quanh. Tamani quay ra, giữ thăng bằng thanh giáo trên tay phải, nhấc nó lên xuống vài lần trước khi gật đầu. "Cây giáo vừa tầm với cháu," anh nói, giọng nghiêm túc. Giọng nói của một lính canh, dấu hiệu anh đã chính thức sẵn sàng cho cuộc chiến. Và điều này khiến Laurel khiếp sợ cũng nhiều như lưỡi giáo đó.
"Thưa ngài?"
Mọi người nhìn David. Mặc dù năng lượng siêu nhiên tỏa ra từ anh nhưng anh có vẻ mất phương hướng. "Gì vậy, David?" Jamison đáp.
"Cháu không... không hiểu. Cháu phải làm gì?"
Jamison bước tới, đặt một tay lên vai David nhưng nó trượt đi. David nhìn đầy bối rối và Jamison rút tay về, mỉm cười tựa như ông vừa khám phá ra điều gì đó rất tuyệt vời. "Hãy tin ta khi ta nói đơn giản chỉ cần vung gươm. Nó sẽ dẫn dắt cậu và hoàn chỉnh bất kỳ những thiếu sót khác. Tuy nhiên giống như vua Arthur trước kia, cậu phải có đủ dũng khí để bước lên và sức mạnh để trụ vững." Ông tạm dừng. "Ta đang đòi hỏi ở cậu một việc khó khăn, nhưng mọi chuyện sẽ tốt đẹp trong khả năng của cậu. Ta hứa với cậu điều đó. Giờ thì đi thôi," ông nói với tất cả. "Chúng ta nên đi thôi."
Không ai lên tiếng trong lúc băng qua những căn phòng trên cao, đi xuống tiền sảnh và ra khỏi khu vườn của cung điện. Cuối cùng, Jamison là người phá vỡ sự im lặng khi họ tới lối cổng vòm cẩm thạch trắng đầu con đường mòn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp