Ăn ý đến ngây người, Tưởng Tĩnh Thi cầm lấy hộp mì tôm đó đặt vào lòng Lâm Chính Nhiên, sau đó lại tự mình cầm một hộp khác: "Như vậy không phải tốt hơn sao."
Dứt lời nàng liền rời đi, Lâm Chính Nhiên cũng không để ý nữa, chọn thêm một ít thực phẩm đã chế biến sẵn đóng gói xong rồi đi quầy thu ngân thanh toán.
Bước ra khỏi cửa siêu thị, đi qua một con đường cái, chợt thấy có một cô bé đang khóc bên vệ đường, còn cô tỷ tỷ vừa nãy thì đang ngồi xổm trước mặt cô bé, dịu dàng dỗ dành nàng.
"Sao vậy em gái nhỏ? Khóc cái gì?"
Cô bé chỉ vào một cây đại thụ bên cạnh, phía trên có một quả bóng bay màu hồng bị cành cây kẹp lại.
"Bóng bay của con ~ vừa nãy không cẩn thận bay lên cây mất rồi."
Đó là một cây Huyền Linh rất lớn, vì giờ phút này chưa đến cuối thu nên lá cây còn khá tươi tốt, quả bóng bay bị kẹt ở chỗ cao, nhìn cách mặt đất gần khoảng bốn mét, người bình thường căn bản không có cách nào chạm tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play