Lâm Chính Nhiên dùng tay gõ đầu nàng một cái, Tiểu Hà Tình "A" một tiếng, hai tay ôm đầu.
Lâm Chính Nhiên: "Ngươi coi ta là kẻ ngốc sao? Gần đây nửa tháng này ngươi thường xuyên biểu hiện như chưa tỉnh ngủ, hơn nữa mỗi lần nói chuyện với ta đều lén lút, nhìn là biết cố ý có chuyện gì không cho ta biết."
"Không có..." Nàng biểu hiện rất chột dạ, nhưng đột nhiên nhớ lại trước kia đã hứa với Lâm Chính Nhiên không thể lại nói dối hắn, lại vội vàng đổi giọng: "Cũng không phải không có, có, a không, không có! Có... Ô ô."
Lâm Chính Nhiên nhìn nàng đang trong trạng thái phân liệt, lấy một ít thuốc mỡ cố ý dùng tay thoa đều lên mắt cá chân nàng. Thuốc mỡ lạnh buốt cùng xúc cảm bàn tay Lâm Chính Nhiên khiến Tiểu Hà Tình trong nháy mắt "Anh" một tiếng, sau đó xấu hổ vội vàng che miệng lại. Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, không cho phép mình phát ra âm thanh.
Lâm Chính Nhiên tò mò: "Đau sao?"
Nàng như chiếc trống bão lắc đầu, trầm giọng nói: "Không đau, bôi thuốc xong là hết đau liền."
Lâm Chính Nhiên: "Nhưng ta còn chưa bôi thuốc mà."
Tiểu Hà Tình tim đập nhanh hơn, đầu quay cuồng cực nhanh cố gắng nghĩ ra lý do: "Thì... Có lẽ là ngươi chạm vào ta là ta hết đau rồi, ngươi quan tâm ta là ta hết đau rồi."
Lâm Chính Nhiên: "..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT