Tiểu Hà Tình nghe được nội dung vừa rồi, cách hàng rào sắt nói: "Văn Văn, vừa rồi cậu nói là cậu không có ý định cùng chúng ta lên cao trung sao?"
Hàn Văn Văn lúng túng ha ha cười, cũng may Tiểu Hà Tình không có hiểu lầm nửa câu sau của nàng, gãi gãi đầu: "Không phải là không muốn, là thành tích của mình không tốt lắm... Chắc là không thể lên được."
Tiểu Hà Tình nhiệt tình cảm thấy đây không phải chuyện gì to tát, nàng vòng qua hàng rào sắt, chạy một vòng lớn đi đến bên cạnh Hàn Văn Văn. Nắm chặt hai bàn tay nhỏ, nàng rất tự tin, cũng rất lo lắng: "Thành tích không tốt, tớ có thể phụ đạo cậu mà! Chỉ cần tớ mỗi ngày kèm cặp cho cậu, cậu khẳng định có thể thi đậu cao trung! Chúng ta là bạn thân tốt nhất sao có thể tách ra được chứ?!"
Hàn Văn Văn xấu hổ nhìn chằm chằm cô bạn thân, thầm nghĩ nếu mọi chuyện đơn giản như vậy thì tốt.
Lâm Chính Nhiên thoáng nhìn vẻ mặt ẩn giấu trong nụ cười của Hàn Văn Văn, dường như đã thấy trước kết cục.
Quả nhiên, mặc dù từ sau ngày hôm đó, Tiểu Hà Tình bắt đầu dành chút thời gian ở ký túc xá vào cuối tuần để kèm cặp Hàn Văn Văn.
Hàn Văn Văn bề ngoài cũng nghiêm túc học, không phụ lòng nhiệt tình của Tiểu Hà Tình, nhưng thành tích vẫn không thể tăng lên.
Đương nhiên một phần là do Hàn Văn Văn bản thân thật sự không phải là người có năng khiếu học tập, thứ hai là nàng biết rõ học giỏi cũng vẫn vô dụng, nàng hiện tại cần chính là có thể tự lực cánh sinh, chuyện này cực kỳ khiến nàng phân tâm.
Cho nên khi lại qua hơn một tháng, làm thành tích thi cuối kỳ thăng cấp tám năm học xuống tới, Tiểu Hà Tình nhìn thấy thành tích của Hàn Văn Văn chỉ đề thăng cực kỳ bé nhỏ một chút xíu, gấp sắp khóc ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play