Ho khan xong, nhìn Phương Mộng mặt đầy nước bọt, Giang Tuyết Lỵ xin lỗi: "Thật xin lỗi bị sặc! Nhưng mà cậu hỏi cái gì thế? Đây là vấn đề nhỏ hả?!"
Phương Mộng ngược lại không có phản ứng quá lớn, chỉ buông cuốn sổ nhỏ xuống, đứng dậy: "Tớ đi vào toilet rửa mặt, chờ tớ một chút."
Giang Tuyết Lỵ khó hiểu nhìn Phương Mộng rời đi.
Nghi hoặc nàng rốt cuộc muốn làm gì?
Một lát sau, Phương Mộng rửa mặt xong trở về, dùng giấy vệ sinh lau nước còn lại trên mặt bàn: "Được rồi, tiếp tục trả lời đi. Nhưng lúc trả lời xin đừng uống nước nữa."
Giang Tuyết Lỵ vừa định uống một ngụm, nghe vậy thì bỏ ly xuống: "Tiếp tục trả lời cái gì chứ? Tại sao tớ phải trả lời loại vấn đề này? Nếu đúng là vấn đề nhỏ thì không nói, nhưng loại vấn đề này tớ có quyền giữ im lặng."
Phương Mộng nhìn chằm chằm Giang Tuyết Lỵ: "Tại sao giữ im lặng?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT