Lâm Chính Nhiên khách khí nói: "Nói gì cảm tạ đây, vãn bối đối trưởng bối một chút hiếu tâm mà thôi, Hà a di không cần để trong lòng."
Hà a di những năm này gặp Lâm Chính Nhiên số lần không nhiều, nhưng cũng có thể từ lời nói và những lần gặp mặt ngẫu nhiên mà cảm khái đứa nhỏ này quả thực năm sau lợi hại hơn năm trước.
Tuyệt đối không phải người cùng lứa bình thường có khả năng so sánh.
Tương lai rốt cuộc có thể phát triển tới trình độ nào cũng không phải người bình thường như mình có thể tưởng tượng được.
Đành phải cảm khái nói: "Lời tuy nói như vậy, nhưng tạ lễ lớn như thế a di cũng không thể thật sự chỉ cảm ơn suông là được rồi, chờ sau đó đến cháu lúc nào tới chơi? A di chuẩn bị một bàn thức ăn ngon cho cháu, sau này cháu có cần a di làm gì, cứ nói một tiếng là được."
"Hà a di quá khách sáo, bất quá nói đến đến chơi, cháu cùng Hà Tình cũng đã nói khả năng qua một thời gian ngắn cháu sẽ đi một chuyến phương nam làm khách, đến lúc đó có thể sẽ làm phiền Hà a di."
"Không phiền không phiền, a di rất hoan nghênh cháu đến!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play