Giang Tuyết Lỵ dùng nắm tay nhỏ nhẹ nhàng đấm vào bụng Lâm Chính Nhiên.
Chỉ là động tác ấy hoàn toàn như đang làm nũng, không giống đánh, nàng cũng không nỡ và không có sức để đánh mạnh. Lâm Chính Nhiên sấy tóc thấy nàng thành thật, cũng không trêu đùa nàng nữa.
Trong phòng chỉ còn lại tiếng máy sấy, không khí cũng trở nên càng thêm kỳ lạ.
Nhưng bây giờ Lâm Chính Nhiên không nói không đùa, nàng lại có vẻ không vui lắm, đôi mắt nhỏ của cô bé nhìn chằm chằm cơ bắp trên bụng hắn, chủ động tìm chủ đề: "Chính Nhiên... Sao anh không nói chuyện?"
"Em không phải nói không cho anh trêu em sao? Vậy anh không nói thì không được à?"
Giang Tuyết Lỵ cắn môi: "Em nói không cho anh trêu em, chứ không phải không cho anh nói chuyện. Anh không nói gì, em cảm giác không khí lập tức trở nên thật là lạ..."
Lâm Chính Nhiên thuận tay gõ đầu nàng một cái là nàng liền ngoan ngoãn. Nhưng lần này hắn không đánh, vì đang sấy tóc nên không rảnh tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT