Lúc này, rạp chiếu phim rõ ràng đông người hơn. Hàng người xếp thành một hàng dài nhỏ. Đến lượt Lâm Chính Nhiên và Giang Tuyết Lỵ, cô nhân viên soát vé sững sờ nhìn hai gương mặt quen thuộc trước mắt. Lâm Chính Nhiên đưa vé cho cô ấy. Cô ấy không tự chủ bật cười: "Hai vị nhìn có vẻ khá quen đó ạ, muốn tham gia hoạt động không? Khi hai bạn chạm mũi chứng minh là tình nhân, chúng tôi sẽ tặng hai bạn một thùng bắp rang lớn."
Giang Tuyết Lỵ nhìn thấy Lâm Chính Nhiên gật đầu, cũng liền liên tục gật đầu. "Tham gia!" Cô nhân viên soát vé vỗ tay một cái: "Vậy xin mời bắt đầu đi ạ." Giang Tuyết Lỵ quay lại phát hiện phía sau có rất nhiều người đang nhìn mình chằm chằm. Nhưng may mắn Lâm Chính Nhiên không hề ngượng ngùng, con trai gan lớn thì con gái cũng dễ dàng mạnh dạn hơn. Cho nên Giang Tuyết Lỵ lúc này mới lấy hết dũng khí vịn ngực hắn nhón chân lên. Hai người mặt kề sát nhau, chóp mũi cọ xát vào nhau. Ánh mắt cũng trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy đối mặt. Khiến trái tim thiếu nữ đập nhanh hơn. Sau đó nàng gót chân một lần nữa rơi xuống, nghi thức kết thúc. Giang Tuyết Lỵ ngượng ngùng dùng một tay khác sờ lên chóp mũi. Hơi ngứa một chút.
Cô nhân viên bán vé đưa một thùng bắp rang cao đến khuỷu tay cho họ: "Đây ạ, thùng bắp rang tình nhân này tặng cho hai bạn, hy vọng hai bạn có thể điềm điềm mật mật, cả đời không xa rời nhau." Lâm Chính Nhiên định đi tiếp, nhưng Giang Tuyết Lỵ đã sớm đưa tay cầm lấy thùng bắp rang nhìn một chút phân loại, cảm thán với Lâm Chính Nhiên: "Vẫn còn thùng lớn nữa chứ! Không lỗ đâu nha." Những cặp đôi xếp hàng phía sau nhìn thấy thùng bắp rang lớn này cũng từng người rục rịch, mặc dù đều ngại ngùng nhưng không kiếm lời thì ngu sao lại không kiếm.
Lần này vào rạp chiếu phim, Giang Tuyết Lỵ không còn lạnh nhạt như vậy. Dù sao được Lâm Chính Nhiên nắm tay là được rồi, nàng biết rõ đi theo tên ngốc ấy sẽ luôn không sai. Tìm tới chỗ ngồi xuống, Giang Tuyết Lỵ lần này không đợi hắn, chính mình liền rất thuần thục dựng thẳng lan can ở giữa lên, sau đó đặt bắp rang vào giữa. Mặc dù lần này không có cách nào lại bao rạp, hai bên đều là người, nhưng điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt khi xem phim của hai người.
"Ban đầu nói là ta mời khách, kết quả vẫn là để ngươi tốn tiền." Nàng hơi có vẻ áy náy. Lâm Chính Nhiên nhìn màn hình: "Ai tiêu tiền cũng như nhau, dù sao ngay cả ngươi cũng là của ta, không có gì khác biệt." Giang Tuyết Lỵ cắn môi nghĩ thầm sao hắn lại có thể dễ dàng nói ra những lời thẹn thùng như vậy, nếu là mình thì những câu nói thế này trừ khi ở trong tình huống đặc biệt như lần trước, nếu không cả đời cũng sẽ không nói ra. Lâm Chính Nhiên thấy nàng thẹn thùng không nói lời nào, cố ý trêu chọc nàng lần nữa hỏi một câu: "Không phải sao?"
Giang Tuyết Lỵ bị hắn gọi ngây người, chậm rãi gật đầu. "Đương nhiên là vậy." Lâm Chính Nhiên giả vờ như không nhìn thấy: "Ừm? Ta không nghe rõ." Giang Tuyết Lỵ lấy hết can đảm cầm một hạt bắp rang đưa tới miệng Lâm Chính Nhiên, giống như không phục vậy: "Đúng vậy! Ngươi coi như không hỏi, ta đương nhiên cũng là của ngươi, mãi mãi cũng là của ngươi còn không được sao?"
Lâm Chính Nhiên ăn hết hạt bắp rang đó. Trêu chọc nha đầu này vĩnh viễn thú vị như vậy. Giang Tuyết Lỵ cũng ngượng ngùng cầm một hạt bắp rang tự mình ăn. Rất ngọt a ~ Lại cầm một hạt bỏ vào miệng. Kết quả có chút không hợp lẽ thường là thùng bắp rang nhìn rất lớn này, hai người ăn còn chưa được mấy miếng đã hết, thậm chí còn chưa ăn đến khi phim bắt đầu. Giang Tuyết Lỵ sờ đến đáy thùng thì cảm thấy không nên. Mới có mấy miếng thôi mà? Sao đã ăn hết rồi? Nàng cầm thùng bắp rang nghiên cứu cẩn thận nửa ngày, phát hiện ở giữa thùng lại có một tấm bìa cứng, sau đó dưới tấm bìa cứng là bọt biển. Nói cách khác, cái thùng này nhìn như rất lớn, kỳ thực hơn nửa đều là giả, chỉ có tầng trên cùng bày đầy bắp rang, mới khiến nó có vẻ như rất nhiều. Giang Tuyết Lỵ nhịn không được chê trách: "Có thể nghĩ ra loại biện pháp này cũng thật là làm khó những người tổ chức hoạt động, vừa muốn tặng lại không muốn tặng nhiều." Lâm Chính Nhiên ngược lại thì đã quen rồi, loại thủ đoạn này hai năm nay càng ngày càng nhiều. Nàng đặt thùng xuống giữa mà không quan tâm nữa. Sau một giấc ngủ thần thanh khí sảng, Giang Tuyết Lỵ cầm tay hắn, mười ngón đan xen, cảm thán cuối cùng cũng có thể tận hưởng bộ phim hiếm hoi này một cách tử tế. Cái này đã là lần thứ ba rồi, coi như có thể...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT