Cánh Tiên ( Ảo Ảnh) - Tập 3

Chương 32


1 năm

trướctiếp

"Cậu có khỏe không?" Chelsea hỏi Laurel khi cô đang ngồi thụp dưới sàn, lưng dựa vào ngăn tủ cá nhân và vắt óc suy nghĩ không biết nên sử dụng mẫu vật cuối cùng như thế nào. Cô đã ngừng việc hòa mẫu vật với sáp ong mà quay ra đốt trên ngọn lửa để quan sát. Nhưng cô chẳng tìm được gì ngoài việc biến căn phòng ngập trong đám khói hôi hám và dù đã mở cửa sổ cả đêm, mùi khói vẫn còn ám lại nơi rèm cửa và trên cả giường của cô. Cũng vì vậy mà đêm qua trở nên thật lạnh lẽo. Đúng ra, phải một tuần nữa mùa đông mới tới, nhưng không khí giá lạnh và ẩm ướt đã len lỏi trong khắp thành phố Crescent còn Laurel thì không thể giữ ấm cho mình cả ngày được.
"Mình ổn mà," Laurel ngước nhìn cô bạn và đáp. "Chỉ hơi mệt chút thôi. Và mình cũng thấy hơi đau đầu nữa." Cô những tưởng đã thoát khỏi những cơn đau đầu mấy tuần trước rồi nhưng từ sau dịp nghỉ lễ Tạ ơn, chúng lại quay về hành hạ cô. Đã rất lâu rồi cô mới trải qua những cơn đau dữ dội như thế.
"Cậu có muốn ăn trưa ở ngoài không?" Chelsea hỏi.
"Hôm nay trời mưa to lắm. Mình nghĩ là không cần đâu." Cô nhún vai đáp. "Mình phải ăn chút gì đó đây." Sau mỗi kỳ học cô luôn thấy kiệt sức, nhưng mối quan hệ với David, Tamani và Yuki còn khiến cô mệt mỏi gấp bội, hơn cả việc chiến đấu với bọn quỷ hung hãn mà Laurel luôn muốn thực hiện vào kỳ nghỉ lễ này.
Nhưng Shar thì không hề muốn như vậy bất kể cô và Tamani đề nghị biết bao nhiêu lần rằng hãy xông vào căn nhà gỗ và giải quyết nhanh gọn vấn đề. Ba tuần sau Laurel cũng phải nản lòng vì Shar vẫn khăng khăng nên án binh bất động để tìm hiểu thêm âm mưu của bọn quỷ trước đã. Vậy nên ngày qua ngày tất cả đều tiếp tục theo dõi, chờ đợi và càng thận trọng hơn.
Laurel cố gắng xua đi những suy nghĩ ảm đạm và mỉm cười với cô bạn. "Mình ổn mà. Đã đến cuối học kỳ rồi đấy."
"Phải đấy, lại kiểm tra cuối năm đến nơi rồi!" Chelsea thở dài. "Mình bỏ cuộc mất thôi. Ý mình là, trừ phi David chơi bời bỏ học trong kỳ này chứ không mình chịu thua cậu ấy thôi." Cô bật cười. "Tất nhiên, nếu thấy mình lười biếng thì thể nào cậu ấy cũng sẽ lười biếng theo, lúc ấy mình có thể đánh bại cậu ấy dễ dàng. Nhưng như thế mình lại lười nhác mất. Ôi, mình vô vọng thật rồi," cô vừa nói vừa giơ ngón cái lên chế giễu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp