Cánh Tiên ( Ảo Ảnh) - Tập 3

Chương 23


1 năm

trướctiếp

Cả hai đã ở bên trong rất lâu và khi quay trở ra thì trời đã gần tối. Tuy vậy họ vẫn gắng tìm một lý do để nán lại lâu hơn, để nấn ná trong căn nhà gỗ trống không, nắm tay nhau hay bật cười trước những kỷ niệm thời thơ ấu của Laurel, hoặc vội vã trao nhau một nụ hôn, một rồi trở thành hai, thành mười, thành hai mươi. Cô biết một khi rời khỏi căn nhà này, mọi thứ sẽ lại trở nên phức tạp. Nhưng trong vài tiếng ngắn ngủi qua, tại căn nhà trống không này, không điện, không mạng, không điện thoại, không vô tuyến, cả thế giới hoàn toàn thuộc về riêng họ. Nhưng họ không thể ngăn màn đêm đừng buông xuống. Cô đã nghĩ đến việc ở lại, bởi cô biết mình sẽ an toàn trong căn nhà gỗ này, thậm chí còn hơn ở nhà. Nhưng dù công việc của Tamani là giữ an toàn cho cô thì cô còn phải bảo vệ gia đình mình nữa. Cô không thể thực hiện điều đó nếu ở xa tới năm mươi dặm. Hơn nữa, bố mẹ cô chắc hẳn sẽ rất lo lắng. Và khi cô nhớ ra Tamani có điện thoại di động thì họ đã ngồi trên xe và hướng thẳng về phía thành phố Crescent rồi.
Quãng đường trôi đi thật nhanh và cô chỉ còn cách nhà mình vài dãy nhà nữa. Laurel nhìn qua gương chiếu hậu và vẫy tay chào Tamani trong lúc anh đang tách ra để lái về phía căn hộ của mình, cô dõi theo tới khi ánh đèn sau xe của anh biến mất. Laurel mới nhận ra mình đang dừng trước đèn xanh khi tiếng còi xe thúc giục từ phía sau vang lên inh ỏi.
Laurel vừa lái xe lên lối dẫn vào nhà cũng là lúc các vì sao ló rạng sau những đám mây. Cô sẽ gặp rắc rối lớn đây. Xe của mẹ cô đã nằm trong ga-ra, còn bố cô hình như chưa về nhà. Laurel cất chùm chìa khóa vào túi và khẽ khàng lẻn vào nhà để không bị phát hiện, nhưng cô đã bị bắt quả tang khi mẹ cô đã ngồi ngay trong phòng khách, vừa nhấm nháp một tách trà vừa nghiền ngẫm một tờ tạp chí về vườn tược.
Laurel khép cánh cửa lại. "Ừm, con chào mẹ," cuối cùng thì cô cũng đánh bạo lên tiếng.
Mẹ cô dò xét con mình trong lúc. "Hôm nay, mẹ đã nhận được một cuộc gọi rất thú vị từ văn phòng quản lý của trường đấy."
Laurel khúm núm tiến vào trong. Cô nới lỏng các cánh hoa khỏi cái gông cùm mềm mượt như lụa của chúng.
"Con đã vắng mặt tất cả các tiết học buổi chiều nay."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp