Cánh Tiên ( Ảo Ảnh) - Tập 3

Chương 17


1 năm

trướctiếp

Laurel rời sàn khiêu vũ nóng nực và ẩm ướt để tới chỗ phòng tắm nghỉ ngơi chốc lát, dù trong này đỡ nóng hơn ngoài kia, nhưng nó lại nồng nặc mùi nước hoa. Cô ngó phía dưới của các buồng nhỏ và không thấy ai cả. Laurel chỉ có một mình tại đây nên cô cẩn trọng kéo căng và điều chỉnh phần áo sơ mi phía trên bông hoa – phần bị bó lại đã hơi đau trong nhiều ngày nay – sau đó cô thở dài và tựa đầu lên tấm gương mát lạnh. Cô rất thích khiêu vũ. Nhưng chỉ trong giờ đầu tiên thôi. Bởi vì sau một lúc, căn phòng trở nên quá tối, mà không có một khung cửa sổ ngập nắng nào để cô lao tới phục hồi sức lực. Và trên tất cả, âm nhạc đêm nay quá to, khiến cho cơn đau đầu quay lại hành hạ cô.
Mình đoán nó đang trừng phạt mình vì thức quá lâu sau khi mặt trời lặn đây.
Dù vậy, chỉ còn nửa tiếng nữa là kết thúc buổi khiêu vũ. Laurel cúi xuống vòi nước và táp những dòng nước mát lạnh lên mặt. Sau khi thấm khô bằng khăn giấy, Laurel ngắm nước da sáng của mình trong gương, và dù chỉ là ảo tưởng thì cô cũng thấy đầu mình đỡ đau hơn. Cô rất mừng vì đây là buổi khiêu vũ bình thường, chỉ cần áo phông là đủ. Cô không tưởng tượng nổi nếu mình phải mặc đồ trang trọng cho đêm nay thì thế nào.
Cả ba cặp đôi đã bắt đầu buổi tối nay trong căn bếp nhà Laurel cùng mấy món khai vị mẹ cô làm. Laurel thích thú quan sát Yuki qua khóe mắt. Cô ấy thận trọng nhấc mấy món khai vị lên trước mũi và cố gắng hình dung xem có những thứ gì bên trong trước khi nếm thử miếng đầu tiên. Cô ấy thật vô cùng đáng yêu. Tuy rất xấu hổ nhưng Laurel hiểu rằng còn nhiều điều mà cô không thể nhìn thấy được. Chỉ cần Laurel đừng nghĩ quá nặng nề về sự thật rằng lý do duy nhất họ ở cùng nhau bởi Yuki đang hẹn hò với Tamani thì việc có cô ấy bên cạnh rất thú vị.
Sau bữa ăn nhẹ, mọi người leo lên chiếc xe mui trần, vì theo ý kiến của Tamani, làm như vậy sẽ giữ mọi người ở cạnh nhau. Cảm ơn Chúa vì mấy chiếc ghế dài. Bởi không đủ đai an toàn nên chỉ cần có người ngồi giữa băng ghế trước, vì vậy Yuki bị kẹp giữa Tamani và Laurel, cô ấy đặt một cái áo khoác hoặc thứ gì đó không thể nhìn rõ được trên lòng. Và không một viên cảnh sát nào có thể ghi vé phạt Tamani.
Laurel đang để dòng nước chầm chậm chảy qua mấy đầu ngón tay thì nghe thấy một bài hát ưa thích bắt đầu vang lên. Cô thấy mình được hồi sức đôi chút, liền quay lại sàn nhảy và tìm David. Laurel gầm lên tinh nghịch rồi nhảy tới từ phía sau anh. David cầm lấy hai tay cô kéo vòng quanh người anh, khiến cô phải kêu thét lên. Sau đó, anh đung đưa cô ra phía trước và để cô tựa vào ngực mình, mũi anh tựa trên đầu cô, "Nhảy nhé?" Anh thì thầm.
Cô mỉm cười và gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp