Cánh tiên - Tập 1

Chương 20


1 năm

trướctiếp

Phải mất đến vài phút cả hai mới có thể cử động lại. Cơ thể David run lên vì lạnh khi cậu buông Laurel ra. "Mình tưởng là sẽ chẳng bao giờ còn được gặp cậu nữa," David nói, "Cậu đã ở dưới nước tới gần mười lăm phút sau khimình đưa được cánh tay ra phía trước và nhìn được đồng hồ." Mười lăm phút! Laurel ngay lập tức cảm thấy mừng vì cô đã giải thoát cho David trước khi giải thoát cho chính mình. Chỉ sau chừng năm phút là David hẳn đã chết chắc rồi. "Cậu lên bờ bằng cách nào?"
David cười nhợt nhạt. "À, mình đã rất, rất kiên cường. Mình vốn không chắc là mình sẽ làm được điều đó. Nhưng mình cứ đá, đạp mãi và cố gắng thở mỗi khi có thể, và rốt cuộc là mình đã vào được chỗ nước nông." Cậu ngả người gần hơn đến khi chạm vào vai Laurel. "Mình không biết cậu ở chỗ nào. Mình thậm chí không thể tìm ra chỗ cậu bị trói vì dòng sông tối đen. Mình cứ đi lên rồi lại đi xuống dọc bờ sông tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào của cậu."
"Và điều gì sẽ xảy đến nếu hai gã xấu xí đó vẫn đang đợi hả?" Laurel trách cứ.
"Đó là sự mạo hiểm mà mình sẵn lòng đón nhận," David dịu dàng nói. Một cơn ớn lạnh khiến cả cơ thể cậu rùng mình.
"Cậu cần được giữ ấm," cô nói. "Thân nhiệt của cậu có lẽ đã giảm sau khi dầm mình trong nước."
"Còn cậu thì sao? Cậu ở đó còn lâu hơn mình."
Laurel lắc đầu. "Mình không phải là loài máu nóng, cậu không nhớ sao? Thôi nào, chúng mình phải tìm cái gì đó thật sắc để cắt sợi dây này." Cô uốn người ngồi lên và cảm thấy quay cuồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp