Sau khi Tang Đào tỉnh dậy, thì sắc trời bên ngoài đều đã tối đen. Tay chân Tề Dạ cùng lúc sử dụng quấn lấy ôm dính cả người anh hệt như bạch tuộc, hô hấp đều đặn đều phả ra hơi thở ập lên trên đỉnh đầu anh; Tang Đào cảm thấy cực kì quái dị, chưa từng có ai ôm anh ngủ như vậy…

Trong lòng anh diễn tả không ra đây là cảm giác gì nữa, càng không tưởng tượng nổi hoặc nhớ tới vốn chưa từng có ai làm ra không biết bao nhiêu chuyện xấu hổ với anh như thế này; anh tốn sức định kéo Tề Dạ ra khỏi người mình, mới động đậy vài cái, Tề Dạ đã lập tức tỉnh lại.

Giọng nói rất êm tai của Tề Dạ vang lên, đặc biệt là loại âm tiết mang theo chút buồn ngủ mờ mịt, lẫn với cảm giác bé con đang làm nũng.

-Đừng nhúc nhích, ngủ thêm một lát đi.

Loáng thoáng nóng bỏng từ lỗ tai truyền đến cả người lan tràn đến tận trái tim của Tang Đào; nhịp tim đập gia tốc như là không thể ức chế được kinh hoảng; toàn bộ mạch máu quanh thân đều vọt xuống thân dưới, thế mà chỉ vì một câu nói mơ ngủ của Tề Dạ đang gác cằm ở trên đỉnh đầu của mình, chỗ đó đã sắp có phản ứng!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play