Trước kia nàng nghe nói qua, cấp bậc của đại lục khác nhau, tình huống tu hành không giống nhau, Thanh Lan Giới là đại lục Linh Cấp thấp nhất trong Tu Tiên giới, chưa nghe nói qua phương pháp bùa vàng nhưng thật ra cũng rất bình thường.

Tu sĩ có tu vi cao nhất ở Thanh Lan Giới chỉ có Hóa Thần cảnh, hơn nữa số lượng không nhiều lắm, những lão tổ Hóa Thần cảnh đó đều bế quan để đột phá, sớm đã không để ý tới thế tục, càng sẽ không đi làm bùa vàng, làm lãng phí thần thông này.

Trừ cái này ra, thì bùa vàng cũng không phải dễ dàng chế luyện thành công.

Bình thường đều là tu sĩ cấp cao phong ấn thuật pháp thần thông vào lá bùa, đưa cho đệ tử hoặc hậu bối sử dụng để phòng thân, bởi vậy có thể thấy được quá trình chế luyện khó khăn, không có tu vi nhất định, rất khó có thể thành công.

Tuy rằng Cơ Thấu cho kiến nghị, nhưng cũng không trông cậy vào Yến Đồng Quy có thể thành công.

Dù sao hiện tại hắn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, nghe nói ít nhất phải là Nguyên Anh, tu sĩ mới có thể nắm giữ thành công phương pháp chế luyện ra bùa vàng, cho Yến Đồng Quy đề nghị này cũng bởi vì nàng là phù tu, cho nên đây là biện pháp dễ dàng nghĩ ra nhất.

Mệnh hao tài tốn của của Yến Đồng Quy quá đặc thù, thường thì tu sĩ có rất nhiều biện pháp để kiếm linh thạch, nhưng với hắn lại không thích hợp.

Trước mắt nàng có thể nghĩ đến, cũng chỉ có bùa vàng này thích hợp với hắn.

Kỳ thật không thành công cũng không có việc gì, quá trình lặp lại thí nghiệm này, cũng là một loại khống chế thuật pháp, đối với tu hành của pháp tu rất là có lợi.

Cơ Thấu thấy hắn sau khi suy tư một canh giờ, lại muốn tiếp tục thử nghiệm, đang muốn ăn ngay nói thật, để trong lòng hắn biết ngọn nguồn, lại thấy hắn thật cẩn thận phong ấn một thuật pháp vào trong.

Lá bùa phong ấn trống kia dưới cái nhìn chăm chú của hai người, từng chút một nhiễm lên màu sắc.

Đó là một màu vàng rất nhạt.

Bùa vàng sở dĩ có chữ “vàng” vì toàn bộ lá bùa đều là màu vàng, mọi người vừa nhìn bùa chú có màu vàng như thế này liền hiểu rõ đặc tính của nó.

Trước kia Cơ Thấu nhận được bùa vàng mà sư tôn đưa cho nàng để phòng thân.

Bất quá lá bùa đó có ánh vàng rực rỡ, hơi thở cường đại vô cùng, không giống lá bùa vàng này, màu vàng nhàn nhạt, hơi thở cũng lúc ẩn lúc hiện, nhìn giống như sắp tắt thở tới nơi.

Yến Đồng Quy nhìn chằm chằm bùa vàng trong tay, hưng phấn nhìn về phía Cơ Thấu: “Tiền bối, đây là ta đã thành công phải không?”Cơ Thấu: “….

.

Có lẽ.

”“Có lẽ?” Yến Đồng Quy khó hiểu.

Cơ Thấu giải thích nói: “Những lá bùa vàng khác đều là màu vàng, kim quang rạng rỡ, vô cùng rực rỡ, rất dễ dàng phân biệt, mà lá bùa vàng này của ngươi….

”Sau khi Yến Đồng Quy từ chỗ Cơ Thấu hiểu rõ bộ dáng chân chính của bùa vàng xong, suy tư một lát, nói: “Có thể là bởi vì tu vi của ta tương đối thấp, cho nên thuật pháp phong ấn có cấp bậc quá thấp?”Lần đầu tiên tiếp xúc bùa vàng, tư duy của hắn đã không có giới hạn.

“Ta cảm thấy hẳn là như vậy, vì có thể thành công, ta tận lực áp chế cấp bậc của thuật pháp phong ấn, chỉ phong ấn lăng phong quyết vào, cho nên màu sắc mới có thể nhạt như vậy, hơi thở cũng lúc ẩn lúc hiện.

”Cơ Thấu không lời gì để nói.

Nàng phát hiện hắn nói giống như có chút đúng.

Đồng dạng phù tu không nghiên cứu bùa vàng, nàng cảm thấy, khả năng tư tưởng của mình đúng thật là bị giam cầm trong tư duy hữu hạn, không bằng hắn cái gì cũng không biết, ngược lại tư duy có thể mở rộng, nghĩ những thứ người thường không dám nghĩ, làm những điều người thường không dám làm.

So với những thứ này, Yến Đồng Quy thế nhưng có thể thành công mới là điều khiến nàng kinh ngạc nhất.

Chẳng lẽ thật đúng là bởi vì hắn rất có thiên phú trong việc tu luyện thuật pháp, liền loại chuyện phong ấn thuật pháp này đều trở nên đơn giản như thế?Có một cái thành công, Yến Đồng Quy lập tức phấn khích tiếp tục thí nghiệm.

Đêm nay Yến Đồng Quy không ngừng thí nghiệm phong ấn.

Cơ Thấu cũng không nhàn rỗi, ngồi ở trước bàn vẽ bùa.

Thẳng đến hừng đông, hai người dọn dẹp đồ vật sau một đêm bận rộn, liền đi trả phòng, chuẩn bị xuất phát.

Chỉ là bọn họ đi ra thành Kim Sa, lập tức há hốc mồm.

Chỉ thấy ngoài thành Kim Sa là một vùng biển vô biên không có điểm cuối, nước biển cuồn cuộn, từ xa ập đến, tràn qua bãi cát bên ngoài thành Kim Sa, lần lượt đánh vào thành Kim Sa.

Thành Kim Sa đã mở ra trận pháp, ngăn trở sự ăn mòn của nước biển vô biên kia.

Tu sĩ trong thành thấy một màn như vậy, phi thường bình tĩnh, thấy hai người đứng ở nơi đó phát ngốc, còn tốt bụng nói: “Các ngươi thật không may mắn, khi trời rạng sáng, vừa lúc nước biển dâng lên, nếu các ngươi muốn ra khỏi thành, còn phải chờ nước rút đi.

”Nghe được lời này, hai người đành phải đi trở về.

Ngày hôm qua bọn họ đã hỏi thăm rõ ràng, bên trong Kim Sa Bích Hải, một khi nước biển xuất hiện, tụ nước thành biển, không thể dễ dàng tiến vào Kim Sa Bích Hải, nếu không sẽ bị nước biển nhấn chìm.

Về phần bị nước biển nhấn chìm có kết cục gì, không người nào biết được, bởi vì những người bị nước biển nhấn chìm đã không còn xuất hiện nữa.

May mắn thời gian xuất hiện nước biển lần này cũng không dài, chỉ nửa ngày đã rút.

Cơ Thấu và Yến Đồng Quy đứng trên tường thành, nhìn nước biển phía xa rút lui, giống như trong giây lát, sóng biển mãnh liệt kia biến mất không còn dấu vết, giống như chìm trong cát vàng, lại giống như bị một sức mạnh vô hình hủy diệt.

Một màn kia vừa đồ sộ lại quỷ dị.

Sau khi nước biển biến mất, bãi cát dài màu vàng lại xuất hiện, đây là một sa mạc dài vô tận.

Yến Đồng Quy khom lưng cầm một nắm cát.

Cát khô nóng chảy qua kẽ tay hắn, mang theo hơi nóng đặc thù của sa mạc, không hề có cảm giác ẩm ướt do nước biển vừa rút xuống.

“Kim Sa Bích Hải quả nhiên thần kỳ….

”Hắn cảm khái từ tận đáy lòng, chẳng trách người đời đối với Kim Sa Bích Hải giữ kín như bưng, một khi rời đi nơi đây, sẽ rất ít khi nói về nó.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play