Giữ đúng lời hứa, sau khi xuất ngũ cậu ấy đã vào thăm tôi và cũng tiện cho việc ôn thi sắp tới, không hiểu lí do gì khiến cậu ấy có động lực học lại như thế, ngoài giờ đến trung tâm thì cậu ấy ôn bài tại nhà và đương nhiên khi ấy cậu ấy luôn ở cùng với tôi, buổi ngày tôi đến trường, còn cậu ấy đến trung tâm, tối đến cả hai cùng nhau nấu nướng, dọn dẹp và cậu ấy ôn bài, tôi xem lại bài giảng, cứ thế thời gian trôi qua thật nhanh. Ngày thi của cậu ấy đã gần kề, hồi hộp lo lắng hiện rõ lên gương mặt ấy, tôi bên cạnh chỉ biết động viên cậu ấy cố lên mỗi ngày, sau những giờ căng thẳng trong phòng thi cậu ấy trở ra liền ôm lấy tôi, tôi hơi bất ngờ nhưng không tiện để hỏi chỉ biết vỗ về cậu ấy dù thế nào cũng không nên quá buồn, trên chuyến xe buýt hôm ấy tâm trạng cậu ấy khá nặng nề, tôi bật một đoạn nhạc và đeo tai nghe cho tôi và cậu ấy, cậu ấy lại nhìn tôi mỉm cười.

Được một tuần sau thì cậu ấy biết kết quả thi, khá bất ngờ khi điểm số của cậu ấy khá cao, cậu ấy đỗ Học viện Cảnh sát với chuyên ngành Cảnh sát cơ động, tôi như không tin vào tai mình, nhưng khi nhìn vào kết quả đang hiển thị trên màn hình tôi xúc động đến mức rớt nước mắt, cậu ấy cũng thế, cả hai vui sướng đến mức nhảy cẩng lên để ăn mừng, và con đường tương lai phía trước của cậu ấy sẽ thật tươi sáng sau những cố gắng của thời gian vừa qua.

Cậu ấy vui vẻ báo tin cho gia đình, và hai tuần sau đó cậu ấy nhập học, khi ấy tôi đã là sinh viên năm ba và cậu ấy là sinh viên năm nhất, tôi cứ trêu cậu ấy không xét số tuổi thì cậu ấy phải kêu tôi bằng chị, cậu ấy không đồng ý lại còn bảo tôi phải kêu cậu ấy là anh, và đương nhiên tôi cũng không đồng ý.

Ngày cậu ấy nhập học là ngày tôi có môn thi nên không thể đi cùng cậu ấy đến trường, và môi trường học của Học viện Cảnh sát cũng khác xa với những ngôi trường bình thường như tôi, cậu ấy học tất cả các ngày trong tuần và ở luôn kí túc xá ở trường, chỉ được ra ngoài vào cuối tuần trong khuôn giờ quy định, theo tôi cảm nhận môi trường học ấy khá khắc nghiệt và khó khăn nhưng cậu ấy luôn bảo không sao vì cậu ấy đã quen với môi trường nhập ngũ trước đó. Khoảng thời gian ấy chúng tôi cũng ít liên lạc với nhau vì lịch học của cậu ấy cũng khá nhiều, chỉ cuối tuần cậu ấy lại đón xe để qua với tôi, nhờ vậy mà anh hàng xóm cũng dần giữ khoảng cách với tôi hơn, tôi lại thấy vui vì điều đó.

Thời gian học năm ba của tôi cũng khá nhiều nhưng tôi cũng rảnh được buổi tối, tôi có bàn với cậu ấy tôi muốn đi làm thêm để có tiền trang trải thêm cho việc học nhưng cậu ấy không đồng ý vì như thế sẽ rất mệt và cậu ấy còn nói thêm, cậu ấy hằng tháng sẽ có tiền trợ cấp của trường, cậu ấy sẽ không dùng đến và đưa số tiền đó cho tôi, tôi bảo sẽ không nhận nhưng cậu ấy phán một câu khiến tôi không biết nói gì hơn:

- Của chồng công vợ, nên cậu cứ lấy đi, trước sau gì cũng của cậu hết đấy!

- Ai là vợ cậu chứ, cậu đang bị ảo tưởng đấy à!

Tôi vừa nói vừa thấy vui trong lòng, nghe xong cậu ấy liền ôm lấy tôi:

- Không là cậu thì là ai? Cậu tính không chịu trách nhiệm với tôi đấy à!

Vừa nói cậu ấy lại vỗ nhẹ vào má tôi, cả hai cùng tận hưởng những ngày hạnh phúc cùng nhau, lúc đó cậu ấy đề nghị cả hai nên công khai với mọi người vì chúng tôi cũng đã quen nhau một thời gian khá dài rồi nhưng thật sự lúc ấy tôi vẫn chưa sẵn sàng nên cậu ấy cũng không nhắc đến nữa.

Hôm ấy là ngày quốc tế phụ nữ, cả lớp tôi tổ chức bữa tiệc nhỏ và tôi cũng tham gia, và hôm ấy tôi có uống một chút bia, đến khi bữa tiệc kết thúc thì đã gần mười một giờ đêm, tôi vừa cầm điện thoại lên thì thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ là của cậu ấy, tôi lập tức gọi lại ngay thì đầu dây bên kia nói với giọng lo lắng pha thêm chút tức giận:

- Cậu đang ở đâu đấy? Sao tôi gọi cho cậu mà không được? Tôi đang ở trước phòng cậu!

Tôi lập tức trở về, trời hôm ấy có mưa phùn, vừa về tôi trông thấy cậu ấy với bó hoa nhỏ trên tay, tóc có vẻ đã thấm ướt vì trời mưa, vừa thấy tôi cậu ấy lạnh lùng bảo mở cửa, tôi e sợ vì đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy tức giận, vừa vào phòng cậu ấy đặt bó hoa trên bàn học của tôi, tôi chợt hỏi:

- Sao cậu về mà không báo trước với tôi, chắc cậu lạnh rồi để tôi pha nước ấm cho cậu tắm nha!

Tôi chuẩn bị đi đến đun nước cho cậu ấy thì cậu ấy kéo tay tôi và hỏi:

- Cậu uống bia sao?

Tôi e dè gật đầu bảo rằng tôi có uống một ít, thế là cậu ấy bỏ vào nhà vệ sinh, tôi cảm thấy mình cứ như một đứa trẻ đi chơi về muộn là bị ba la mắng, tôi chợt nghĩ đi đâu tôi cũng phải báo cáo với cậu ấy hay sao, tôi bắt đầu khó chịu với thái độ của cậu ấy, cậu ấy trở ra vẫn với gương mặt lạnh lùng ấy, vẫn không nói lời nào, tôi càng khó chịu hơn. Tôi nói với cậu ấy:

- Tôi không nghe điện thoại của cậu là tôi sai, nhưng cậu có cần tỏ thái độ đó với tôi không?

Tôi còn muốn nói thêm vài câu nữa thì cậu ấy quay gắt lại và bắt đầu hôn tôi, tôi khá bất ngờ trước nụ hôn ấy liền đẩy cậu ấy ra nhưng không cậu ấy ép tôi sát vào tường, một tay chống vào tường, tay còn lại giữ chặt tay tôi, tôi không nghĩ có lúc cậu ấy lại thế này, tôi có chút lo lắng liền tìm mọi cách để thoát ra khỏi nụ hôn ấy trước khi mọi thứ đi quá xa. Thay vì đẩy cậu ấy ra xa tôi cố gắng dùng tay ôm cậu ấy thật chặt, cậu ấy ngừng hôn, tôi mới lên tiếng được:

- Gia Luật dừng lại đi! Cậu đừng làm tôi sợ.

Lúc này cậu ấy buông tôi ra nhưng tay vẫn đặt ở eo tôi, cả hai đối diện nhau, dù đã quen nhau khá lâu nhưng ở trong tư thế này có thể nói là lần đầu tiên, cậu ấy nhìn tôi không rời mắt khiến tôi khá bối rối, tôi gỡ tay cậu ấy đang đặt ở eo tôi ra nhưng không được ngược lại cậu ấy càng siết chặt hơn, lúc này cậu ấy mới lên tiếng:

- Cậu có biết cảm giác lúc không gọi được cho cậu, cũng không quen biết ai để hỏi thăm về cậu, nó điên cỡ nào không? Hơn nữa cứ tưởng tượng cậu sẽ đi cùng anh hàng xóm đã tỏ tình với cậu khiến tôi muốn phát điên đến mức nào không?

Tôi tự hỏi cậu ấy đang ghen sao vì từ lúc quen nhau đến giờ đây là lần đầu tiên cậu ấy như vậy và tôi cũng ngạc nhiên khi tôi không hề nhắc đến anh hàng xóm kia nhưng sao cậu ấy lại biết được chuyện đó, lúc này cậu ấy mới buông tôi ra và kể về chuyện lần trước anh hàng xóm đã nghe điện thoại của tôi, thật không ngờ chỉ một câu nói mà đó lại là động lực để cậu ấy cố gắng như vậy. Tôi cảm giác như mình có lỗi rất nhiều tôi ôm cậu ấy từ phía sau và nói xin lỗi, cậu ấy quay lại cũng ôm chầm lấy tôi và nói:

- Hay tụi mình công khai đi, cứ để những lúc không tìm thấy cậu như hôm nay tôi thật sự không chịu nổi?

Tôi chỉ biết vùi đầu vào ngực cậu ấy, cậu ấy cũng không nhắc đến nữa, chợt nhớ đến bó hoa tôi hỏi cậu ấy thì mới biết cậu ấy muốn tạo bất ngờ cho tôi nên đã đến mà không báo trước cứ ngỡ sẽ là một ngày thật lãng mạng với cả hai nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, lần này tôi cố tình nhón người lên và chủ động hôn lên má cậu ấy, cậu ấy cũng khá ngạc nhiên, cả hai cứ ôm chầm lấy nhau, sau đêm ấy chúng tôi càng thêm trân trọng nhau hơn và hứa với nhau sẽ kể nhau nghe mọi chuyện trong cuộc sống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play