Chân trước còn dùng rượu hất ta, bây giờ liền muốn uống rượu của ta, thực sự cho rằng người đẹp trai thì không nóng giận?“Ngươi không chịu cho ta uống?” Lão Lý nhướng mày.
Tần Phong cười cười: “Tất nhiên không chịu.
”Nhìn vẻ mặt của ngươi, chẳng lẽ còn muốn đánh ta? Không phải ta coi thường ngươi, một người què như ngươi, Lam cô nương có thể đánh mười cái!Tần Phong nghĩ tới đây, đột nhiên nhướng mày, cảng tượng cánh cửa tự động đóng lại lúc nãy, có chút giống kính khí ngoại phát của võ phu cấp sáu Tụ Lực, cộng thêm vẻ mặt căng thẳng của Lam cô nương lúc này, gia hỏa trước mặt này sẽ không phải là một cao thủ chứ?Hắn nuốt một ngụm nước bọt, thân thể rất thành thật trốn phía sau Lam cô nương.
Đây không phải vì sợ rồi, mà là để đề phòng khi chưa xảy ra, không để cho đối phương có một tia lợi dụng sơ hở nào.
Lão Lý nheo mắt, nện cây nạng xuống đất, Lam Ngưng Sương lập tức rút kiếm từ bên hông ra sẵn sàng đón địch, Tần Phong vội co người lại, đem mình giấu thật kỹ, nhưng qua cả nửa ngày cũng không thấy động tĩnh gì.
Tần Phong dè dặt thò đầu ra, xung quanh không hề có kính khí mạnh mẽ nào quét qua, mặt đất vẫn bình yên vô sự, thân thể Lam cô nương ở phía cũng không hề nhún nhích.
Chỉ có vậy?Chẳng lẽ vừa nãy cánh cửa đóng lại là do gió thổi?Nếu như ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, vậy ta liền không sợ nữa a! Tần Phong từ sau lương của Lam Ngưng Sương bước ra, khóe miệng giương lên: “Rượu ta không thể cho ông uống, nếu như không cò có việc gì nữa, vậy bọn ta đi trước.
”Tần Phong tiêu sái xoay người, nhưng phát hiện Lam cô nương vẫn bất động như cũ.
“Lam cô nương?” Tần Phong quay đầu lại, chỉ thấy thân thể của mỹ nhân cứng nhắc, đồng tử trong đôi mắt sáng ngời cố hết sức liếc về phía sau, dường như là đang nhắc nhở hắn mau chạy!Chợt nhận ra có điều gì đó không đúng, Tần Phong khai triển đồng thuật, không ngờ phát hiện trong viện tử này chằng chịt những đốm sáng màu xanh, ở những nơi khác xa hơn thì càng nhiều.
Tần Phong trước đây vẫn chưa biết những đốm sáng màu xanh này là vật gì, nhưng sau khi đọc nhiều sách cũng đã hiểu, những đốm sáng này âm khí vận vật chết đi tàn lưu lại, là vật không thể thiếu nếu Bách Quỷ đạo sĩ muốn tăng tu vi.
Tuy nhiên, nơi này âm khí thịnh như vậy, chẳng phải chứng minh trong viện tử này có rất nhiều vật đã chết sao?Tần Phong nhìn về hướng Lam Ngưng Sương, chỉ thấy xung quanh đối phương, âm khí giống như sợi xích sắt quấn chặt lấy cô ấy.
Lập tức kinh hãi, Bách Quỷ cấp sáu mới có thể thi triển thủ đoạn câu hồn.
Tên què này tu luyện Bách Quỷ Đạo, hơn nữa cảnh giới không hề thấp!Lão Lý cách đó không xa, mặt không chút biểu cảm, vẫy vẫy tay, Tần phong cười khan một tiếng, chậm rãi bước tới, hai tay dâng ly trà đựng rượu trong tay lên.
Lão Lý nhận lấy chén trà, uống một ngụm, sau đó hai mắt sáng lên: “Tiểu tử, rượu này không tồi.
”“Lý tiền bối thích là được, lúc trước là do vãn bối có mắt như mù, vẫn mong tiền bối đừng trách tội.
” Người là dao thớt, ta là cá thịt, Tần Phong bất đắc dĩ chỉ có thể cúi đầu cao ngạo, cười khổ.
Hắn làm sao có thể đoán được, trong Tấn Dương Thành nhỏ bé, trong căn nhà nhỏ tồi tàn như vậy, một người đàn ông què quặt ít nhất cũng là một cao thủ Bách Quỷ Đạo phải cấp sáu chứ.
Cái này đã không thể gọi là giả heo ăn thịt hổ nữa rồi, đây là mất trí rồi!Điều này giống như tuyển thủ NBA chuyên nghiệp, bước lên sân bóng, thẹn thùng nói với những người trên sân: “Thêm tôi vào chứ, tôi không biết chơi cho lắm.
”Lại giống như một nghệ kỹ trải qua lâu năm trên sa trường, trong đêm dộng phòng hoa chúc, ngượng ngùng nói với tân lang: “Quan nhân, nhẹ nhàng chút, đây là lần đầu tiên của ta.
”Đây là chuyện con người nên làm sao?Vô sỉ, thực sự quá vô sỉ!“Tiểu tử.
” Lão Lý lại mở miệng.
Tần Phong lập tức nịnh nọt: “Tiền bối có gì phân phó.
”“Ta đã ủ nhiều rượu như vậy, cho dù là hũ giấu gần mười năm mùi vị cũng không thể so sánh với chén này của ngươi, chén rượu này của ngươi rốt cuộc đã chôn bao nhiêu năm rồi?”Tần Phong nhướng mày, chén rượu này là do chưng cất ra, làm gì có bao nhiêu năm, nhưng phương pháp chưng cất có ý nghĩa vượt thời đại, là cội nguồn của của cải, hắn tuyệt đối không thể nói cho đối phương.
Nhưng đúng lúc Tần Phong muốn nói bừa một năm nào đó qua loa lấy lệ, lại nhìn thấy trên chiếc chân què của đối phương có một ngọn lửa đỏ nhàn nhạt đang tan ra cùng với âm khí.
Đó là!Tần Phong trợn to hai mắt, trong đầu xoay chuyển, toàn thân là vết sẹo, ngọn lửa mà mắt thường không thể thấy, tính cách thẳng thắn, thân phận của người này! Hắn hít sâu một hơi, từ từ giơ ra một ngón tay.
“Một trăm năm? Khó trách! ” Lão Lý bỗng nhiên tỉnh ngộ, sau đó thở dài một tiếng, loại rượu quý này, chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
“Tiền bối, là một đêm.
”Lão Lý sửng sốt, sau đó lạnh giọng nói: “Ngươi đang trêu đùa ta? Một đêm đến lên men cũng không đủ thời gian!”Tần Phong vội vàng xua tay: “Rượu đã được lên men từ trước, ta chẳng qua chỉ cải tiến dựa trên cơ bản đã có mà thôi.
”“Nói thử xem xem.
” Lão Lý có hứng thú nhưng vẫn còn bán tín bán nghi.
Tần Phong thở nhẹ một hơi, bắt đầu tường thuật lại với đối phương về quá trình ủ rượu đêm qua! !.
“Chưng cất?” Lão Lý trợn to hai mắt, trước đây chưa từng nghe đến phương pháp này.
“Không sai, chính là chưng cất, sau khi rượu lên men trải qua quá trình này, có thể loại bỏ nước ở trong rượu, từ đó không ngừng tinh luyện, ủ ra nước cốt rượu thuần hậu.
Tần Phong tường thuật lại chi tiết nguyên lý, Lão Lý nghe đến hai mắt phát sáng: “Lại có chuyện như vậy sao? Tiểu tử ngươi, thật không tầm thường.
”“Tiền bối quá khen.
”Lão Lý xoa xoa cằm hỏi lại: “Vụ làm ăn lúc trước ngươi nhắc đến, là để ta ử rượu này cho ngươi?”“Đúng vậy, không biết hiện tại tiền bối có hứng thú hay không?”“Này, tiểu tử, ngươi phải biết phương pháp ủ rượu này có thể nói xưa nay chưa từng có, ta và ngươi chẳng qua chỉ có duyên gặp mặt hai lần, ngươi vậy mà lại dám nói cho ta nghe sao?”Thì ra, người đàn ông trung niên cũng nhớ hôm đã qua gặp Tần Phong.
Tần Phong chắp tay: “Tiền bối vừa nhìn là biết không phải người bình thường, cùng tiền bối làm vụ làm ăn này là ta can tâm tình nguyện.
”Lão Lý cười xem nhẹ một tiếng, lại lần nữa gõ chiếc nạng lên mặt đất, Lam Ngưng Sương trước đó vẫn luôn không thể cử động cuối cùng có thể khôi phục lại tự do.
“Cô gia.
” Lam Ngưng Sương đến bên cạnh Tần Phong, nắm chặt tay, vô cùng tự trách, cũng may đối phương không có sát ý, nêu không! “Tiểu tử, ta trước nay không thích uy hiếp người khác, chuyện lúc nãy ta sẽ coi như chưa nghe thấy gì, các ngươi đi đi.
”Không thích uy hiếp người khác, ông cũng không ngại nói ra lời này, lúc trước câu hồn Lam cô nương, muốn uống rượu thì là chuyện gì! Tần Phong kinh thường liếc một cái.
Lão Lý nhìn ra suy nghĩ của Tần Phong, đỏ mặt, lập tức ho khan một tiếng: “Chén rượu kia coi như là ta mua, ngươi ra giá đi.
”“Tiền bối nói gì vậy, chén rượu kia xem như là quà gặp mặt trước khi hợp tác của chúng ta.
”“Ngươi thực sự muốn hợp tác với ta?” Lão Lý có chút nghi hoặc: “Tại sao? Trong thành có nhiều phường rượu lớn như vậy, không phải càng phù hợp với yêu cầu của ngươi sao?”“Bởi vì những phường rượu đó đã cấu kết với Phủ Thành Chủ, ta không tin bọn họ.
”“Vậy ngươi tin ta sao?”“Tin.
” Tần Phong vẻ mặt thành khẩn.
Lão Lý nhìn chằm chằm vào đối phương, hai người ánh mắt giao nhau, qua rất lâu, hắn đột nhiên cười nói: “Nếu như đã như vậy, nếu còn không đáp ứng, lại nói ta khác người.
”“Đa tạ tiền bối, vậy chúng ta nói chi tiết về chuyện hợp tác đi.
”….
.
.