Trong phòng Tần Minh mọi người tập trung gần như đông đủ, có Tần Minh đang nằm trên giường ,cạnh giường có Xuân Tử, Hà Hồng Liên và Tô Uyên Nhi, Nhất Long và Huyền Như Ngọc tứ trửng lão ngồi cạnh bàn, chỉ có Thiên Sinh đang nghỉ ngơi.
Nhất Long lên tiếng :
" Ta cho các con nghỉ ngơi 2 ngày, phải nghỉ ngơi cho tốt vì sau 2 ngày ta sẽ đưa các con đi Trần Gia."
Tần Minh thắc mắc :
" Trần Gia có phải là nhà của đại sư huynh?"
Nhất Long khẽ gật đầu.
Xuân Tử cũng tò mò :
" Chúng ta đến nhà đại sư huynh làm gì?"
Nhất Long đáp :
" Thiên Sinh xuất thân từ Trần Gia, một trong 4 gia tộc lớn ở quận Gia Lăng, Thiên Sinh là con thứ, khi sinh ra đã có thiên phú hơn người.

Cũng chính vì vậy mà bị đại ca của hắn là Trần Thiên Hồng ganh ghét và lo sợ vị trí kế thừa Trần Gia sau này sẽ về tay Thiên Sinh nên Trần Thiên Hồng đã cấu kết với các thúc bá của Trần Gia lập mưu hãm hại Thiên Sinh.
Cách đây 7 năm, Khi ta làm nhiệm vụ môn phái, vô tình đi ngang qua chân núi thì nhìn thấy Thiên Sinh đang từ trên núi rơi xuống, ta đã bay lên đỡ lấy hắn, khi đó ta phát hiện trong người Trần Sinh đã trúng độc mãn tính, vì lúc đó Thiên Sinh đã ngất xỉu nên ta đưa hắn về Thiên Đạo Môn để chăm sóc.

Khi Thiên Sinh tỉnh lại đã kể cho ta nghe lúc đó nhị bá của hắn là Trần Viễn đã lừa hắn lên núi, Trần Thiên Hồng và một nhóm người của hắn đã mưu sát Thiên Sinh.

Cũng may là Thiên Sinh bị đánh rơi xuống núi cao và gặp ta nên đã thoát khỏi kiếp nạn.
Trần Thiên Hồng càng khốn nạn hơn khi đã thông đồng với các thúc bá của hắn giam giữ cả cha mẹ ruột vào hầm chứa của Trần Gia nhằm chiếm lấy gia sản của Trần Gia.
Lúc đó Thiên Sinh một mực muốn trở về đòi lại công đạo nhưng ta đã ngăn cản nó vì nó quá nhỏ, lại chỉ có một mình, ta thì lại không tiện ra mặt, nếu lúc đó Thiên Sinh trở về chỉ có con đường chết nên ta đã khuyên nhủ, trị thương, giải độc và nhận Thiên Sinh làm đồ đệ của ta.
Ta đã nghe ngóng tin tức rằng 4 ngày nữa Trần Gia sẽ tổ chức cuộc thi đấu gia tộc 20 năm 1 lần để cho các hậu bối của Trần Gia tranh tài, ai đoạt được hạng nhất sẽ được nắm quyền thừa kế Trần Gia.
Ta muốn các con đi theo để trợ giúp Thiên Sinh vì chắc chắn khi đó Trần Thiên Hồng và các thúc bá của hắn sẽ ra tay hãm hại Thiên Sinh."
Tô Uyển Nhi vội lên tiếng :

" Thế thì liên quan gì đến chuyện Huyết Mạch Phượng Hoàng của đệ tử ?"
Nhất Long lại giải thích :
" Trong bảo khố của Trần Gia có một viên Băng Huyết Phượng Hoàng."
Tứ trưởng lão kinh ngạc thốt kên :
" Băng Huyết Phượng Hoàng! thật sự có Băng Huyết Phượng Hoàng sao?"
Nhất Long :

" Theo như lời Thiên Sinh nói thì Trần Gia vô tình có được viên Băng Huyết Phượng Hoàng khi xưa tổ tiên của Trần Gia đi làm ăn ở nước khác và mua được, vì nó được để trong bí cảnh mà tổ tiên Trần Gia năm xưa đã tạo kết giới phong ấn, chỉ có người thừa kế Trần Gia mới biết pháo trận mở kết giới, cũng chính vì như thế nên Trần Thiên Hồng đến nay vẫn để cho phụ mẫu của hắn sống sót, nên ta muốn sư muội và 2 đệ tử này giúp sức."
Tần Minh, Xuân Tử, Tô Uyển Nhi và Hà Hồng Liên nghe về Băng Huyết Phượng Hoàng liền tỏ vẻ không biết.
Nhất Long giảng dạy :
" Phượng Hoàng là loài thú thượng cổ, chúng không phân biệt trống mái,cách khoảng 3000 năm chúng tự mình dùng hồn lực kết hợp với máu của mình để sinh sản, mỗi lần sinh nở cũng chỉ sinh được một trứng nên khi chúng đẻ thường kiếm những nơi có nhiệt độ cực kỳ lạnh để làm tổ đẻ trứng để tránh những yêu thú và con người nhân lúc Phượng Hoàng sinh con hồn lực yếu đi mà tập kích.
Khi đẻ trứng, có những giọt máu chảy ra và gặp môi trường hàn băng cực độ nên chúng được đóng băng, trải qua thời gian rất lâu băng cực độ đó sẽ trở thành băng vĩnh cửu và đóng băng vĩnh viễn giọt máu Phượng Hoàng ngoại trừ có hồn lực của Huyết Mạch Phượng Hoàng làm k.ích thích giọt máu toả ra ngọn lửa Phượng Hoàng làm tan chảy băng vĩnh cửu còn không thì nó vĩnh viễn đóng băng.

Viên băng vĩnh cửu đó được gọi là Băng Huyết Phượng Hoàng, và chỉ có Huyết Mạch Phượng Hoàng mới có thể sử dụng chúng là lý do như vậy."
Tất cả nghe xong liền hiểu rõ vấn đề.
Huyền Như Ngọc tứ trưởng lão nhìn Nhất Long với ánh mắt đầy mị lực :

" Chỉ có một viên, vì sao tam sư huynh không để cho Xuân Tử đệ tử của huynh sử dụng mà lại có lòng tốt nhường cho Tô Uyển Nhi? Ta không cảm nhận lầm thì yêu thú của Xuân Tử cũng có Huyết Mạch Phượng Hoàng."
Nhất Long mĩm cười lắc đầu :
" Xuân tử không cần sử dụng Băng Huyết Phượng Hoàng."
Huyền Như Ngọc nhìn Nhất Long có vẻ không muốn nói thêm đành chuyển chủ đề :
" Thế thì ta và Tô Uyển Nhi đi theo hỗ trợ là được, sao còn phải gọi theo Hà Hồng Liên? Yêu thú của Hà Hồng Liên cũng không phải là yêu thú thượng cổ."
Nhất Long nói ra 3 lý do :
" Thứ nhất, chúng ta đi hết để Hà Hồng Liên ta ở lại nàng ta có đồng ý hay không?
Thứ hai, để cho nó đi theo xem trận thi đấu của Trần Gia không chừng sẽ rút thêm nhiều kinh nghiệm chiến đấu, đừng quên nó cũng là thành viên dự bị của nhóm thi đấu môn phái của Thiên Đạo Môn.
Thứ 3, theo lời của Thiên Sinh nói Trần Thiên Hồng có luyện một bí kỹ tên là " Nguyệt Ảnh " nó là chiêu thức giúp cho người sử dụng tăng tốc độ lên gấp nhiều lần, ta nghĩ bí kỹ này rất thích hợp với Hà Hồng Liên."
Huyền Như Ngọc suy nghĩ rồi quyết định :
" Được, vậy ta đồng ý theo trợ giúp cho tam sư huynh hết mình.
Còn về 2 đứa đệ tử của ta bây giờ chúng si mê với tiểu đồ đệ của tam sư huynh rồi, bây giờ ta bắt chúng về chúng cũng sẽ không đồng ý."
Tô Uyển Nhi và Hà Hồng Liên nghe thấy liền đỏ mặt.
Nhất Long tạo dáng vẻ suy nghĩ, đưa tay vuốt cằm :
" Nếu như thế thì ta sẽ trợ giúp cho tứ muội vậy.

Chuyến đi này không phải giống như đi thi đấu ở môn phái mà có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Các con không nghỉ ngơi chuẩn bị cho tốt thì sẽ làm liên luỵ đến người khác nên ai không về nghỉ ngơi dưỡng sức thì khi đó ta sẽ không cho phép đi làm hại mọi người."
Tô Uyển Nhi và Hà Hồng Liên nghe thấy liền đứng dậy và đi lại chỗ Huyền Như Ngọc đang ngồi.
Huyền Như Ngọc đứng dậy thở dài và đi ra cửa : " Tâm địa của huynh cũng thật độc ác."
Hà Hồng Liên và Tô Uyển Nhi đi theo Huyền Như Ngọc, Hà Hồng Liên ngoảnh lại : " Tam trưởng lão, vậy ta có thể ghé đây ăn như hôm nay không? "
Nhất Long mĩm cười gật đầu.
Tô Uyển Nhi cũng ngoảnh đầu lại : " Ta có thể đi theo sư muội ghé đây ăn không, nghe sư muội nói tam trưởng lão nấu ăn rất ngon, ta cũng muốn thử."
Nhất Long gật đầu đồng ý : " Được, vậy mỗi ngày ngươi hãy dậy sớm và đến đây, trưa và chiều cũng có thể."
Huyền Như Ngọc lại lắc đầu thở dài : " Con gái lớn khó giữ".
Cả 3 người lẳng lặng đi về.

Tần Minh cũng bảo Nhất Long và Xuân Tử về nghỉ ngơi, còn Tần Minh ngồi xếp bằng tu lyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play