Những trận thi đấu tiếp theo được tiến hành vào buổi trưa hôm đó.
Tô Uyển Nhi vẫn ở lại chăm sóc cho Tần Minh, Xuân Tử và Thiên Sinh cũng đã tỉnh lại và cùng Nhất Long, Hà Hồng Liên ghé thăm Tần Minh.
Nhất Long bảo tất cả hãy ra chuẩn bị đến giờ thi đấu nhưng Tô Uyển Nhi nhất quyết không đi, nàng ta vẫn muốn ở lại chăm sóc cho Tần Minh.
Xuân Tử thì trận đấu kế tiếp của nàng sẽ gặp Tần Minh nên nàng cũng xin ở lại.

Hà Hồng Liên dù lo lắng nhưng phải ra sân vì trận tiếp theo là trận đấu của nàng với Đặng Phàm nên Nhất Long cùng Thiên Sinh và Hà Hồng Liên để lại Xuân Tử và Tô Uyển Nhi ở lại mà ra sân đấu.
Trận đấu sắp bắt đầu, Hà Hồng Liên và Đặng Phàm lên võ đài.
Huyền Như Ngọc thở dài nói với Nhất Long với vẻ trêu đùa :
" Đúng là con gái lớn không giữ được, ta lại mất thêm một đệ tử rồi."
Nhất Long đỏ mặt và đánh trống lãng :
" Trận này sẽ rất thú vị đây, một người có yêu hồn Kim Tiền Báo, có thể nói là yêu thú có tốc độ nhanh nhất ở dưới đất, một người có yêu hồn là Phong Dực Ưng, là loài yêu thú có tốc độ nhanh nhất trên không, dù sao Phong Dực Ưng vẫn là loài có tốc độ nhanh nhất các loài yêu thú, xem ra Hà Hồng Liên trận này phải vất vã rồi."
Trận đấu được bắt đầu, Hà Hồng Liên và Đặng Phàm dồn hồn lực vào vũ khí của mình, Hà Hồng Liên toát ra một luồng mị lực nhằm kháng lại Nhãn Tâm Giảm Tốc và nhanh như chớp, nàng đã bay đến sau lưng của Đặng Phàm và dùng chiêu Kim Tiền Song Trảo, 2 cặp móng vuốt của Hà Hồng Liên biến thành màu vàng sắc bén và chém sau lưng Đặng Phàm, Đặng Phàm nhanh chân bay lên trên không trung.

Một phân thân của Hà Hồng Liên ở phía trên tung cước đá Đặng Phàm rớt xuống lại võ đài và cả 2 bay lại tấn công dồn dập không cho Đặng Phàm có khả năng bay lên trên không, vì nàng ta biết nếu để Đặng Phàm bay được lên không thì khả năng nàng chiến thắng rất thấp.
Đặng Phàm trong tình thế bị dồn ép nên sử dụng sức mạnh Phong Dực Ưng, một tàn ảnh hình chim ưng cánh trắng bao quanh người Đặng Phàm và Đặng Phàm dùng chiêu Ưng Dực Cuồng Phong.
Đôi cánh mờ ảo của Phong Dực Ưng quạt lên và xung quanh Đặng Phàm xuất hiện một luồng lốc xoáy lớn khiến 2 phân thân của Hà Hồng Liên một cáu phải bay về phía sau, một cái phải bay lên trên và sử dụng hồn lực bao quanh thân thể để trụ vững trên võ đài.
Đặng Phàm lợi dụng cơ hội cùng với cơn lốc xoáy bay lên trên không.
Phân Ảnh Hà Hồng Liên trên không bị bức phải bay lên cao, nàng ta suy nghĩ rồi mượn lực đẩy của gió bay vút lên trời biến mất.
Đặng Phàm thấy một phen tưởng rằng phân thân kia đã được Hà Hồng Liên thu về liền sử dụng Đại Pháo Phong Ba đánh xuống võ đài.
Hà Hồng Liên phải sử dụng hết tốc lực để bay lên né tránh Đại Phong Pháo.
Chiêu Thức này đã khiến võ đài tan vỡ thành một cái hố sâu.
Đặng Phàm nhìn thấy Hà Hồng Liên bay khỏi võ đài liên dùng kiếm sử dụng chiêu Cuồng Phong Trảm, những luồng kiếm khí bay ra và tạo thành một trận cuồng phong trong đó kiếm khí bay loạn xạ và trận cuồng phong bay rất nhanh về hướng Hà Hồng Liên.
Nếu như ai lọt vào trận cuồng phong này thị lập tức sẽ bị những kiếm khí đó chém nát ra như thịt xay.
Cuồng Phong Trảm bay gần đến người Hà Hồng Liên, các đường chủ cũng chuẩn bị bay lên giải cứu Hà Hồng Liên nhưng nhìn thấy trên làn môi xinh đẹp của Hà Hồng Liên nở ra một nụ cười nhẹ và nàng biến mất.
vị đường chủ chủ trì trận chiến liền tung chưởng khí hoá giải chiêu thức Cuồng Phong Trảm của Đặng Phàm.

Chỉ thấy ông ta đánh ra một chiêu giống như Đặng Phàm nhưng hướng kiếm bay ngược lại, 2 chiêu thức va chạm vào nhau rồi dần nhỏ lại rồi biến mất.
Đặng Phàm đang suy nghĩ xem Hà Hồng Liên biến đi đâu, đột nhiên thấy sau lưng có một luồng khí nóng, Đặng Phàm xoay người lại thì thấy một quả cầu lửa lao xuống gần tới chỗ mình, ở giữa quả cầu lửa quả nhiên là Hà Hồng Liên.
Thì ra Hà Hồng Liên lợi dụng sức gió để tăng tốc độ bay thẳng lên cao thật cao rồi sử dụng chiêu Thiên Thạch để tấn công bất ngờ.
Đặng Phàm không kịp né tránh nên sử dụng tuyệt chiêu Ưng Dực Cuồng Phong để đẩy chiêu Thiên Thạch của Đặng Hồng Liên nhằm lợi dụng cơn lốc xoáy làm giảm tốc độ rơi xuống và thổi tắt ngọn lửa xung quanh người Hồng Liên.
2 đại chiêu va chạm vào nhau giống như một con ưng đang đối đầu một con báo, không ai nhường ai.
Một lúc sau, chiêu thức cả 2 bên cũng hết, Đặng Phàm liền bay vọt lên không và tung chiêu Phong Dực Trảm Thiên.

Sau lưng Đặng Phàm như xuất hiện một đôi cánh của Phong Dực Ưng.

Đặng Phàm bay với tốc độc xé gió hướng về phía Hà Hồng Liên và giơ thanh trường kiếm ra phía trước .
Hà Hồng Liên lúc này hạ xuống đất và phóng lên trên không song trảo hướng lên trên, xoay vòng liên lục và tung chiêu Kim Tiền Tạc Thiên ( Kim Thiền Báo đục thủng bầu trời ).
Hà Hồng Liên giống như một cái khoan khổng lồ bay lên hướng Đặng Phàm, 2 chiêu thức va chạm vào nhau tạo thành một luồng khí bay ra khắp phía.
Sau một lúc xoay vòng, Hà Hồng Liên cũng từ từ giảm tốc.
Với ưu thế về tốc độ trên cao bay xuống, Đặng Phàm đã đánh bay Hà Hồng Liên rơi khỏi sàn đấu.
vị đường chủ thông báo chiến thắng đã thuộc về Đặng Phàm.
Lúc này trong thức hải của Tần Minh :
" Ca ca tỉnh lại rồi ! " - Rùa nhỏ kêu lên.

Thanh Ngọc Khát Lang cũng ở kế bên vui mừng
Tần Minh nhớ lại trận chiến trước đã đỡ đòn chiêu thức giúp cho Tô Uyển Nhi và mình đã bị thương ngất đi.
Rùa nhỏ nói tiếp : " Trận chiến vừa rồi cũng giúp ca ca không ít, cộng thêm đan dược của chưởng môn cho ca ca uống, tu vi của ca ca cũng tăng lên Tụ Khí Cảnh cửu tinh đỉnh phong rồi, không lâu nữa có thể đạt đến Phá Khí Cảnh, nhưng ca ca cần phải dưỡng thương, trận đấu tiếp theo không thể thi đấu được."
Tần Minh gật đầu : " Ta thật ra cũng không muốn đấu với Xuân Tử, cứ để muội ấy chiến thắng muội ấy sẽ vui hơn."
Rùa nhỏ cười vẻ trêu chọc : " Ca ca đúng là có phúc, luôn có nhiều cô gái lo lắng cho ca ca."
Tần Minh đỏ mặt : " Ta nào có ai, ngoài Xuân Tử là sư muội của ta thì chỉ có Hà Hồng Liên."
Rùa nhỏ tiếp tục đắc ý : " Ca ca có biết rằng vị tỷ tỷ mà ca ca cứu khi thi đấu đã luôn ngồi ở đây với ca ca suốt không rời, Nhất Long sư tôn kêu chuẩn bị thi đấu cũng không chịu ra không?"

Thanh Ngọc Khát Lang vẻ mặt nghiêm túc gật đầu liên tục.
Tần Minh ngơ ngác : " Tô Uyển Nhi sao, nếu như nàng ấy không ra thi đấu sẽ bị xử thua, không được, ta phải bảo nàng ấy thi đấu, không thể vì ta mà bỏ cuộc được."
Trong phòng của Tần Minh.
Tần Minh mở mắt nhìn thấy Xuân Tử và Tô Uyển Nhi đang ngồi kế bên giường.
Tô Uyển Nhi nở nụ cười xinh đẹp, trên khoé mắt còn đọng nước mắt :
" Cuối cùng huynh đã tỉnh dậy rồi"
Xuân Tử cũng vui mừng : " Nhị sư huynh cứ nằm ở đó đi, vết thương của huynh không nghiêm trọng đến tính mạng nhưng cũng cần phải nghỉ ngơi."
Tần Minh nhìn Tô Uyển Nhi, thật sự nàng ấy rất đẹp, đẹp hơn nhiều so với những nữ tử khác nhưng vì tính tình trầm lặng ít nói nên có rất ít bạn bè.
Tần Minh mỉm cười : " Ta không sao, hình như trận sau là trận khi đấu của muội rồi, muội đi thi đi, đừng vì ta mà bỏ trận, ta vẫn nằm ở đây, cũng không chạy đi đâu được."
Tô Uyển Nhi lau nước mắt và gật đầu : " Như vậy ta thi đấu xong sẽ đến thăm sư huynh."
Tô Uyển Nhi đi ra khỏi phòng, dáng của nàng được ánh sáng gọi vào giống như một tiên nữ giáng trần.
P/s : Những nhân vật xưng hô theo vai vế trong Tông Môn, dù Tần Minh ít tuổi nhưng là đệ tử của tam trưởng lão nên những đệ tử của ngũ, tứ trưởng lão sẽ gọi là sư huynh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play