23.
“Thực lực của Trương đạo diễn có bao nhiêu lợi hại mày chắc cũng rất rõ ràng, có thể nói toàn bộ giới giải trí, chỉ cần tao muốn ba tao đều có thể cho được!"
“Như vậy à!”
Trách không được đạo diễn Trương muốn nâng đỡ Bạch Lộ Lộ.
Tôi vốn tưởng rằng Bạch Lộ Lộ đã cứu mạng ông ta hay gì đó.
Thì ra chân tướng lại là Bạch Lộ Lộ là con riêng của ông ta.
Chỉ là nếu tôi nhớ không lầm, vợ đạo diễn Trương hình như là người đại diện nổi tiếng trong giới giải trí.
Hình như chính là người đại diện của Bạch Lộ Lộ.
Cũng không biết cô ấy có biết nghệ sĩ dưới tay mình là con riêng của chồng mình hay không.
Chậc......Lúc tôi đang cảm khái giới giải trí thật loạn, màn đạn vốn không có tín hiệu lại xuất hiện.
“Đậu má! Tôi nghe được cái gì? Bạch Lộ Lộ thật sự là con riêng của đạo diễn Trương."
“Người đại diện nổi tiếng bị đội nón xanh!"
“Mẹ nó, cho nên lúc trước chúng ta đều bị Bạch Lộ Lộ và đạo diễn Trương lừa, đây mới là bộ mặt thật của Bạch Lộ Lộ."
“Quá ác độc, mẹ kiếp!"
Lúc màn đạn đang nhảy nhót không ngừng, ánh mắt của tôi tìm kiếm khắp nơi.
Máy quay phim, đồng hồ điện tử, điện thoại di động và vân vân, mặc dù đều mất tín hiệu.
Nhưng chắc chắn còn có thứ gì đó không bị tín hiệu quấy nhiễu, nên lúc này camera mới có thể ghi lại tất cả những gì đã xảy ra.
Nếu không khán giả sẽ không nhìn thấy những gì đang diễn ra tại hiện trường.
Rất nhanh, tôi liền đem ánh mắt tập trung ở huy chương trước ngực.
Huy chương này là đêm đầu tiên tham gia chương trình giải trí, phó đạo diễn phát cho mọi người.
Trên đó có tên riêng.
Tất cả chúng tôi đều đeo nó, hóa ra trong đó có một máy quay mini không bị nhiễu tín hiệu.
“Mày quỳ xuống cầu xin tao tha thứ, tao liền cân nhắc tha cho mày một mạng!"Bạch Lộ Lộ còn đang buông lời tàn nhẫn.
Tôi khinh thường nhếch môi, tôi chính là không muốn cầu xin tha thứ.
“Cô có thể làm gì tôi?”
24.
Hiện tại ai cũng không liên lạc được, cô ta thật đúng là không thể làm gì tôi.
Đánh cũng đánh không lại.
Cô ta không cam lòng trừng mắt nhìn Tô Thần, "Tôi đã bị khi dễ thành như vậy rồi, anh còn không giúp tôi giáo huấn Diệp Tiểu Lệ, Tô Thần anh còn muốn lăn lộn trong giới giải trí nữa không!"
“Đừng quên, tài nguyên lớn mà anh có được đều là nhờ có ba tôi!”
Nghe vậy, sắc mặt Tô Thần lại âm trầm vài phần.
Sau hắn nắm chặt nắm đấm đi về phía tôi, nhưng chưa tới gần đã bị Quý Lăng ngăn lại.
Quý Lăng rất mạnh, cho nên trận chiến này còn chưa bắt đầu đã kết thúc.
"Được rồi, nếu muốn sống, chúng ta bây giờ nên đoàn kết!"
Quý Lăng lên tiếng: "Hiện tại cầu người không bằng cầu mình, chúng ta chỉ có thể tự mình mò mẫm xuống núi.”
Sợ ảnh hưởng của sạt lở núi còn chưa hoàn toàn kết thúc, chúng tôi liền quyết định ngày hôm sau mới xuất phát.
Mọi người chống đỡ cơn đói khát ở tại chỗ nghỉ ngơi hồi phục.
Tôi lại tìm thấy một cái lỗ trên cây.
Nhưng lần này, cái hốc cây này chỉ có thể chứa được một mình tôi.
Buổi tối, lúc tôi buồn ngủ, Tô Thần xuất hiện trước mắt tôi.
Ánh mắt hắn nhìn tôi tràn đầy nguy hiểm.
Tôi nhất thời sinh lòng cảnh giác, "Anh muốn làm cái gì?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT