Bố mẹ tôi bị thương quá nặng, họ cũng không biết nhiều, Huyền Bảo bảo bố tôi đi hỏi đêm đó ai đã làm nhục vũ công, rốt cuộc là ai quan hệ tình dục với thi thể của cô ta.
Tất nhiên, tốt nhất là tìm thấy thi thể, khiến những kẻ lạm dụng cô ta phải hối cải.
Bô tôi khẽ cười: "Sáng hôm đó khi tỉnh rượu, họ đều nghĩ chuyện xảy ra đêm hôm trước chỉ là một giấc mơ, không nghĩ đó là sự thật. Ngay cả khi thấy vũ nữ nằm trong quan tài của bố tôi, bọn họ còn tụ tập xem náo nhiệt, bảo bọn họ chịu ăn năn, chó cũng không tin..."
Nói giữa chừng, bố tôi lại nghĩ đến cái chết bi thảm của cô và chú út, nếu vậy những người này cũng sẽ chết.
Bọn họ thêm một người chết, xác vũ nữ sẽ càng mạnh lên, chúng tôi cũng càng nguy hiểm.
Cuối cùng bố tôi vẫn gật đầu, tỏ vẻ sẽ cố gắng, sau đó nói cho chúng tôi biết nhà của Viên đạo trưởng ở đâu.
Lái xe đến nhà Viên đạo trưởng, lúc đi ngang qua mấy chiếc xe cảnh sát, Huyền Hạo trầm mặc dựa vào cửa sổ.
Vốn tưởng nhà họ Viên mấy đời làm đạo sĩ sẽ rất giàu có, nhưng đến nơi mới biết đó chỉ là một căn nhà gạch đỏ hai tầng, kiểu dáng từ hai mươi ba mươi năm trước.
Viên đạo trưởng không ở nhà, mọi thứ bên trong tuy ngăn nắp nhưng đồ dùng không có nhiều.
Nơi này khẳng định không có người thường xuyên ở.
Hỏi thăm hàng xóm bên cạnh, tôi mới biết bố của Viên đạo trưởng mắc ung thư khi ông ta còn là đứa trẻ, ông ta đã đổ toàn bộ tiền trong nhà có được vào việc điều trị.
Sau khi người bố qua đời, mẹ ông ta tái hôn.
Ông ta chưa tốt nghiệp cơ sở, phải cùng ông nội lập đạo quán mưu sinh.
Con gái thời nay đều hướng ngoại, dù Viên đạo trưởng kiếm được rất nhiều tiền nhưng cũng không có ai muốn gả cho một kẻ chưa tốt học cấp hai.
Đạo trưởng kiếm tiền nhờ việc làm tang lễ, thế nên đã ba mươi tuổi rồi vẫn chưa có đối tượng. 𝖳ìm đọc thêm tại ﹢ 𝖳rUm𝖳 r𝗎y𝔢𝗇.𝖵𝗇 ﹢
Có điều ấn tượng của hàng xóm về ông ta rất tốt, khen là một người chịu khó, nhà cửa ngăn nắp gọn gàng.
Bình thường mọi người có chuyện gì, nhờ ông ta hỗ trợ, ông ta đều cố gắng hết sức.
Nghe kiểu nào cũng là một người rất tốt.
Sao ông ta lại làm ra chuyện linh đường diễm vũ, chém tam thi của vũ nữ, biến cô ta thành dâm thi diễm cốt, muốn hại chết toàn bộ thôn dân?
Huyền Hạo đi dạo quanh nhà Viên đạo trưởng, không có manh mối nào cả.
Anh bảo tôi dẫn tôi đến nhà chú út xem một chút, tiện thể kiểm tra thi thể chú út.
Lúc chúng tôi về thôn, chú hai đang dẫn cảnh sát đến thăm viếng nhà.
Lúc đến nhà chú út, thi thể vẫn chưa được mang đi mà chỉ được phủ một tấm vải.
Tôi di chuyển thi thể, chú út vừa mới chết lúc này đã biến thành cái xác khô.
Huyền Hạo cũng đóng một chùy băng trấn hồn lên xác rồi đi quanh nhà.
Nhìn tòa nhà ba tầng kiểu châu Âu mới được xây dựng này, anh trầm giọng: "Mấy năm nay chú của cô kiếm được không ít nhỉ, còn nhiều hơn Viên đạo trưởng!"
Tôi cười ngượng: "Gần đây trên mạng rất thịnh hành các video về nông thôn, miêu tả cuộc sống hoang dã, ký ức tuổi thơ. Hiện tại trong nước rất ít ai có thể đánh bại chú."
Huyền Hạo chỉ gật đầu rồi bảo tôi về nhà nghỉ ngơi, anh ra giếng cổ đầu làng ngâm mình, chiều tối sẽ lại tới.
Tình cờ là chú hai cũng đế, nói rằng cảnh sát cần lấy lời khai của tôi, dù sao cũng là tôi phát hiện thi thể của chú út, tôi chỉ cần nói sự thật.
Còn về chuyện của Huyền Hạo thì phải giấu, dù sao anh cũng là đại tiên...
Về những vấn đề khác, cảnh sát hỏi gì tôi sẽ trả lời đó, nhất là chuyện cái chết của chú út và việc tôi cõng xác.
Còn việc họ có tin hay không không phải việc của chúng tôi.
Họ bảo đã đến mộ của ông nội tôi để tìm thi thể của vũ nữ nhưng lại không thấy.
Tôi không ngờ họ làm việc nhanh như vậy, chỉ có thể giả vờ không biết.
Mấy hôm nay tôi sợ hãi quá độ, ngủ không đủ giấc, sắc mặt xanh vàng nên không khó để nói dối.
Có thể do lời khai của tôi không khác mấy với mọi người, hoặc là không muốn kích động tôi, cảnh sát không hỏi nhiều, chỉ đành đưa thi thể của cô, chú út và lão độc thân trong thôn đi trước.
Ngoài ra không tìm được ai làm nhục vũ nữ.
Khi tôi hỏi bố và chú hai, họ chỉ lắc đầu cười khổ, nói rằng mọi người khẳng định không có chuyện bắt nạt cô ta, chỉ nói chú út tôi thuê vũ nữ tới nhảy múa trước linh đường để phát sóng trực tiếp, không biết vũ nữ tại sao lại chết, còn nằm trong quan tài của ông nội tôi.
Bây giờ chú út và cô của tôi đã chết rồi, nhưng vũ nữ kia vẫn muốn cả nhà họ Thư chôn cùng, nếu không tại sao chỉ có gia đình tôi gặp chuyện, những người khác vẫn bình thường chứ!
Về phần lão độc thân kia là vì mọi người đều thấy ông ta leo lên sân khấu, có những hành động làm nhục vũ nữ, thế nên cũng bị vũ nữ trả thù.
Dù gì thi thể của vũ nữ đã không còn, cũng chẳng còn dấu vết, bọn họ ngậm chặt miệng không thừa nhận thì cũng không ai làm được gì!
"Bọn họ chỉ thấy người chết bây giờ chỉ gia đình họ Thư chúng ta, chỉ cần cắn răng không chịu thừa nhận, bọn họ sẽ không sao! Bọn họ còn nói nếu là ma quỷ thì báo cảnh sát làm gì!" Chú hai tức giận dậm chân, "Tốt nhất là để họ chết hết đi! Chính bọn họ giết người, nhà chúng ta có hai người chết rồi họ vẫn không biết ăn năn hối cải!"
Tôi nghe vậy liền hỏi thẳng chú hai: "Vậy có cách nào chỉ ra bọn họ không?"
Chú hai hạ giọng: "Chỉ ra thế nào? Chúng ta đâu có mặt ở hiện trường, ngay cả địa điểm bọn họ tung hoành còn không biết, sao có thể nhận dạng?"
Bố tôi vội xua tay bảo chú hai bớt giận, sau đó bảo tôi đi nghỉ ngơi, dù gì đã báo cảnh sát rồi, đại tiên cũng mời tới, nếu thật sự phải chết thì đó cũng là báo ứng của nhà chúng tôi!
Lúc chú út muốn dựng linh đường diễm vũ, chúng tôi không ngăn cản.
Chúng tôi cũng không cứu vũ nữ kia, chúng tôi đúng là có lỗi, nhưng họa lại ập tới cả gia độc...
Thôi, lúc này có nói gì cũng vô dụng, nếu không mau tìm cách, cả nhà chúng tôi rất có thể sẽ chung số phận với lão độc thân kia.
Không biết Viên đạo trưởng đã trốn đi đâu.
Mấy ngày liên tiếp tôi không ngủ, uống chút cháo gạo nếp xong liền về phòng.
Tôi ngủ một mạch đến khi mặt trời lạnh, Huyền Hạo trở về với toàn thân ướt đẫm, bảo tôi ra giếng cổ hà hơi.
Tôi thật sự không hiểu nổi. Lần trước tôi hà hơi vào sợi dây cột vào cổ tay vũ nữ, mỗi lần vũ nữ chiếm lấy cơ thể người sống, sợi dây đó lại xuất hiện, chắc hẳn là có liên quan đến việc tôi hà hơi.
Lúc này còn hà hơi nữa?
Nhưng thấy Huyền Hạo nghiêm túc như vậy, tôi vẫn theo anh ra giếng cổ.
Khi tôi còn nhỏ, cả thôn đều là dựa vào cái giếng cổ này để lấy nước uống, hiện giờ mọi nhà đều có nước máy, không cần dùng đến nó nữa nhưng nước vẫn rất trong.
Huyền Hạo bảo tôi dựa vào thành giếng, hà hơi vào trong.
Tôi cố sức một lúc, lâu đến mức đầu óc bắt đầu choáng váng, cổ họng ngứa ngáy.
Huyền Hạo múc cho tôi một gáo nước, bảo tôi uống xong rồi tiếp tục, dù sao cũng không vội, cứ tiếp tục hà hơi cho đến khi anh nói dừng.
Đầu thôn buổi chiều có rất nhiều người qua lại, thấy tôi dựa vào thành giếng như con cóc, ai cũng cười nhạo, hỏi tôi có phải sợ bị vũ nữ kia bắt đi dùng tư thế ôm ấp của cóc ôm ấp tên đàn ông nào cho đến chết, thế nên ra đây tập luyện trước không.
Mấy năm nay chú tôi làm video, phất lên rất nhanh, khó tránh sẽ có người ghen tị.
Lúc còn sống, chú út thường mời mọi người cùng tham gia rồi trả tiền, ai nấy đều ủng hộ.
Bây giờ chú út qua đời, chuyện kỳ lạ không ngừng xảy ra trong gia đình tôi, mọi người lần lượt chết, bọn họ liền quay sang châm chọc.
Thấy Huyền Hạo ở đây, họ còn nói tôi làm vậy trông giống như người cô hút cạn lão độc thân, thế nên tìm một tiểu bạch kiểm cùng lên giường trước.
Họ còn mắng khuyên Huyền Hạo mau tránh xa tôi ra, kẻo bị tôi hại.
Lúc đầu họ có nói gì tôi chẳng quan tâm nhưng hiện tại Huyền Hạo là hy vọng duy nhất có thể cứu được gia đình tôi và cả thôn, vậy mà họ còn như vậy.
Lồng ngực bị đè nén, tôi muốn ngẩng đầu đáp trả hai câu.
"Đừng để ý." Huyền Hạo lại đè đầu tôi xuống, khẽ cười, "Cứ tiếp tục làm con cóc của em đi."
Anh nói chuyện khá thoải mái, hình như không hề tức giận, lúc bảo tôi làm con cóc còn rất vui vẻ.
Tôi vừa hà hơi vừa liếc nhìn anh, không biết anh đang vui cái gì.
Nhưng thấy anh híp mắt nhìn tôi mà cười, mặt tôi nóng lên, cơn giận trong lòng lập tức biến mất.
Đang lúc tập trung hà hơi, chú hai đột nhiên chạy tới, bảo chú hai bắt đầu làm trò đồi bại, nhờ Huyền Hạo đi xem.
Huyền Hạo đưa tay chạm vào nước giếng, nói với tôi: "Trên người cô có bùa hộ mệnh, không cần sợ, cứ tiếp tục hà hơi, chờ tôi quay lại."
Từ vẻ mặt của anh, việc hà hơi vào trong giếng có vẻ rất quan trọng.
Tôi chỉ có thể cười trừ.
Anh đi chưa được bao lâu thì mẹ tôi tới, nói là Huyền Hạo không yên tâm để tôi ở một mình nên bảo bà đến.
Tôi tựa vào thành giếng hà hơi vào trong, hỏi mẹ tình hình bố thế nào.
Bà đưa cho tôi chai nước, bảo tôi uống nước nghỉ ngơi.
"Huyền Hạo bảo phải uống nước giếng." Tuy tôi không không biết Huyền Hạo đang có kế hoạch gì nhưng anh đã cho tôi uống nước giếng thì tôi không thể uống gì khác.
Loại chuyện chuyên nghiệp này phải nghe đại tiên chuyên nghiệp như anh.
"Uống đi." Mẹ lại kéo tay tôi, ép tôi phải uống nước trong cái chai đó.
Tay bà rất khỏe, thậm chí bẻ ngón tay của tôi đang tựa trên thành giếng ra, suýt chút khiến tôi té ngã.
Lòng tôi thắt lại. Đêm qua mẹ bị vũ nữ nhập, còn thoát dương, bây giờ bố lại đang gặp chuyện, sao mẹ có thể khỏe như vậy?
Rời mắt khỏi mặt giếng, tôi thấy trên cổ tay mẹ tôi có sợi dây màu đỏ.
"Phát hiện rồi à!" Mẹ tôi trầm giọng.
Bà bất ngờ cưỡi lên lưng tôi, siết cổ tôi, đổ cả chai nước vào miệng.
Thứ nước đó có mùi lạ, còn rất nhớt.
Tôi uống mấy ngụm, cố hết sức giãy giụa, nhưng thắt lưng bị đè xuống, cổ bị siết, hoàn toàn không vùng vẫy được.
"Cơ thể của cô là của tôi, của tôi! Ông ta đã đồng ý giúp tôi biến thành cô! Biến thành cô!" Sau lưng có một giọng nói điên cuồng vang lên.
Nhìn chai nước đã trút vào miệng một nửa, cô nghẹn đến mức không thở nổi.
Đột nhiên trong giếng nước có một tiếng "Ầm", một con rồng bay ra trực tiếp cuốn trôi người đang ở trên lưng tôi.
Ngay sau đó Huyền Vũ lao tới: "Nhổ ra!"
Nhưng nước đã vào cổ họng, không thể nhổ ra được.
Trong lúc móc họng, tôi liếc nhìn người kia đang bị con rồng nước quấn lấy.
Đó không phải là mẹ tôi, là vũ nữ kia, hoặc chỉ là lớp da trên thi thể của cô ta!"
"Chính cô ta độ âm khí cho tôi, bây giờ cô ta uống nước luyện từ dâm thi diễm cốt, dâm khí vào cơ thể, nếu không có âm dương hòa hợp, cô ta sẽ phải chết! Anh nỡ không? Ha ha, Viên đạo trưởng nói chỉ có anh mới có thể cứu cô ta, nhưng anh nỡ từ bỏ ngàn năm tu luyện của mình sao?" Cô ta cười khúc khích, "Hai người đều là của chúng tôi!"
"Thì ra là vậy!" Huyền Hạo hừ lạnh.
Anh phất tay, con rồng nước quấn lấy cô ta liền quay về giếng cổ nhưng cơ thể kia lại dần bốc cháy.