“Sao lại đột ngột như vậy?” Lộ Bắc Sâm hỏi.

Bên kia, Khương Thư Dao chua xót mà cười: “Thật ra cũng không có gì đột ngột, thủ tục trước đó đã làm xong hết rồi.”

Lộ Bắc Sâm trầm mặc, trong thời gian ngắn không biết nói gì.

“Hiện tại ngẫm lại, em thấy mình thật sự ngu ngốc, cho rằng chỉ cần em phản kháng, hoặc ít hoặc nhiều mẹ em có thể tôn trọng ý kiến của em. Anh, anh biết không? Em căn bản không có quyền lựa chọn. Trước giờ vẫn luôn là như vậy,

vô luận là khi ba mẹ em ly hôn em sẽ ở cùng ai? Đi học sẽ học trường nào? Hay vẫn là lần này ra nước ngoài.” Nói nói, Khương Thư Dao phát hiện chính mình thế nhưng đã khóc.

Cô bé dùng mu bàn tay cọ cọ lên mặt, cúi đầu nhìn mu bàn tay ướt át, hít hít cái mũi nói: “Anh, anh cũng không cần quá lo lắng cho em, hiện tại em đã nghĩ thông suốt, ra nước ngoài cũng khá tốt. Em chính là quá mềm yếu, cho nên mới bị lý luận của người lớn bài bố, xuất ngoại rèn luyện một chút cũng tốt, nói không chừng đến lúc đó em sẽ không còn bộ dáng mềm yếu như hiện tại.”

Sau khi Lộ Bắc Sâm cúp điện thoại, anh lại hẹn Chúc Dịch ra ngoài, hai người nói chuyện, quyết định sáng ngày mai cùng nhau ra sân bay đưa tiễn Khương Thư Dao.

Nghe Lộ Bắc Sâm nói tình hình, Chúc Dịch cảm thấy Khương Thư Dao cũng rất đáng thương, mẹ ruột không thương, cha kế thì không cần phải nói tới. Cho nên mới luôn dính lấy anh trai, rốt cuộc vẫn là anh trai thiệt tình thật lòng mà quan tâm chăm sóc cô bé.

Sáng ngày hôm sau hai người dậy thật sớm, sau đó ra cổng trường lái xe. Lúc đến sân bay, Khương Thư Dao cùng Lý Ngọc Thu ngồi ở phòng chờ.

Lộ Bắc Sâm bước nhanh đi lên trước, Chúc Dịch đi theo anh anh ở phía sau.

Trước lúc đăng ký thủ tục, Khương Thư Dao do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không đem chuyện mình yêu thầm anh nhiều năm nói với Lộ Bắc Sâm.

Đúng vậy, hiện tại nói cho anh ấy biết cô bé thích anh trai mình cũng có ý nghĩa gì đâu, cô bé phải đi rồi.

Khương Thư Dao đứng trước mặt Lộ Bắc Sâm, cười đến ngoan ngoãn điềm mỹ: “Anh, em có thể nói với chị ấy vài câu không?”

Lời này vừa nói ra, Chúc Dịch có chút ngoài ý muốn, trong lòng thầm nói hai ta lại không thân, cô có thể có cái gì muốn nói với tôi, tôi cũng là vì mặt mũi của anh trai cô mới nói chuyện với cô.

Lộ Bắc Sâm cũng không biết trong hồ lô của Khương Thư Dao có gì, nhưng vẫn gật đầu.

Sau đó anh thấy Khương Thư Dao đi bước nhỏ đến trước mặt Chúc Dịch, nhón mũi chân tiến đến bên tai Chúc Dịch, thấp gi�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play