Lộ Bắc Sầm chỉ có thể tiến lên phía trước, giữ lấy tay Chúc
Dịch rồi thấp giọng nói:”Chúc Dịch à, chúng ta tâm sự một tí đi.”
Lúc Lộ Bắc Sầm nói mấy lời này còn có chút khí thế khiến Mẫn
Di tưởng rằng anh muốn đến tính sổ với Chúc Dịch chuyện phát thẻ người tốt.
Cô ấy cầm lấy tay áo của Chúc Dịch, ánh mắt vô cùng lo lắng.
Chúc Dịch lại giống như không hề để ý, đôi mắt hạnh trừng
hotboy Lộ:”Được.”
Cố Đông Thần và Mẫn Di hai mặt nhìn nhau, giác quan thứ sáu
của phụ nữ nhắc nhở các cô rằng chuyện này chắc chắn không thể đơn giản như vậy
đâu.
Chúc Dịch quay đầu nhìn các cô, nói:”Cái cậu cứ đi ăn trước
đi, tí nữa mình đi sau.”
Để tiện cho việc nói chuyện, Lộ Bắc Sầm dẫn cô đến rừng cây
nhỏ.
Lộ Bắc Sầm dựa vào trên thân cây, hỏi:”Sao cậu lại giận
mình?”
Chúc Dịch cũng dựa vào thân cây, vừa nghe thấy anh hỏi như
vậy liền cảm thấy tức giận. Cô còn tưởng rằng Lộ Bắc Sầm muốn tìm cô tâm sự là
muốn giải thích với cô vì sao hơn nửa tháng nay anh cứ như người máy đều đặn
mỗi ngày nói chào buổi sáng và chúc ngủ ngon với cô, nói vì sao anh đổi chuyên
ngành mà không nói với cô lời nào.
Không ngờ anh chỉ nói ra một câu như vậy.
Chúc Dịch tức giận đến thở ra hơi, nói:”Cậu nhìn cậu kìa,
đến cả vì sao mình giận mà cậu cũng không biết. Hai chúng ta đã không có cùng
tần số thì nói chuyện với nhau làm gì nữa.”
Nói xong cô không quay đầu lại mà ra khỏi rừng cây.
Lộ Bắc Sầm vội nắm lấy tay cô, bước chân của Chúc Dịch dừng
lại.
Cơ thể cô khá lạnh, vào tầm cuối đông đầu xuân tay chân vô
cùng lạnh lẽo. Tay của Lộ Bắc Sầm và tính cách của anh hoàn toàn trái ngược với
nhau, nó vô cùng ấm áp thậm chí còn hơi nóng, có phần nóng cháy da của cô.
Chúc Dịch dùng sức rút tay ra, thấy không rút được liền quay
đầu lại trừng anh:”Buông tay ra.”
“Chúc Dịch à, thật xin lỗi, cậu đừng giận mình nữa được
không?” Giọng nói của Lộ Bắc Sầm vẫn lanh lãnh nhưng giọng điệu lại nhẹ nhàng
hơn rất nhiều, còn mang thêm chút ý tứ xin tha thứ.
“Lộ Bắc Sầm à, lời xin lỗi này của cậu nói ra mà chẳng có tí
thành ý nào cả, cậu chẳng biết bản thân sai chỗ nào để xin lỗi mình mà cậu còn
xin lỗi mình làm gì.” Chúc Dịch giương mắt lên nhìn anh, cảm xúc khó chịu sắp
tràn ra bên ngoài luôn.
Anh hít sâu một hơi, thong thả nói:”Chúc Dịch à, học kì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.