Tạm biệt Đan Đỉnh, Diệp Cửu Thu và Đồ Kị đi về phía di tích Cổ Tông trên núi. Tuy rằng Đồ Kị đã nói, bọn họ đã ở trên núi năm năm, năm năm cũng không nhận ra bất kỳ dấu vết nào, hắn cũng cảm thấy Diệp Cửu Thu có thể không nhìn ra cái gì.
Diệp Cửu Thu nhìn bộ dạng không thèm để ý của hắn, suy nghĩ một chút, nói: "Đồ Kị, ngươi biết lai lịch của Vãng Sinh Chiếu không? ”
"Lai lịch?" Đồ Kị không biết tại sao y đột nhiên nói đến chuyện này, "Là nói nhất thượng cổ tông môn cùng hạ quốc bị diệt, lưu lại người chờ đem người chết hạ táng, cũng lập ra lời thề vĩnh viễn không bao giờ sống, trấn áp một mảnh thiên địa, hình thành vãng sinh Chiếu hiện nay?”
Diệp Cửu Thu gật đầu, tất cả mọi người đều biết được điều này, lại chỉ biết một không biết hai.
"Như vậy, ngươi lại biết Cổ Tông kia hiện nay ở đâu không?" Y mỉm cười và hỏi.
“Không phải đã sớm bị diệt rồi sao?” Đồ Kị tùy ý trả lời, "Còn nữa, vật chuyển tinh di, thương hải tang điền, cho dù là phế tích, chỉ sợ cũng đã sớm..." Hắn nói xong, thanh âm liền dần dần thấp xuống, sau đó dứt khoát dừng lại, kinh ngạc quay đầu nhìn Diệp Cửu Thu, "Ngươi có ý tứ gì?"
"Linh Khư nguyên lai là di tích cổ tông.” Diệp Cửu Thu hồi tưởng lại ảo giác trước đó, y không biết vì sao y có thể nhìn thấy một màn kia, nhưng nhìn thấy, trong lòng liền mơ hồ có một tia suy đoán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT