Diệp Cửu Thu nói nhắm mắt có thể dễ
dàng đi đến Diệp phủ. Kỳ thật khi đã đi tới trước hai cửa sơn son thếp của Diệp
phủ, y xoay người vòng qua con ngõ bên cạnh Diệp phủ rất tự nhiên.
"Cửu..." Ngụy tam thúc kêu
lên, lại bị thị vệ trước cổng Diệp phủ phát hiện, cung kính tiến lên mời hắn
vào biệt phủ. Chờ hắn từ bên này thoát thân, quay đầu lại, cũng đã không nhìn
thấy bóng dáng Diệp Cửu Thu đâu. Nhưng Phong Ngọc Thư và Hà Sơn Kiến vẫn đứng
phía sau, vẻ mặt đều rất bình tĩnh.
Thôi, hắn vào trước chào hỏi Diệp đại
ca và chị dâu đi, để bọn họ chuẩn bị tinh thần. Diệp đại ca là văn nhân, chị
dâu cũng yếu ớt, vạn nhất kinh hỉ quá độ xảy ra chuyện xấu gì, Cửu Thu lại tự
trách mình.(IchiRuki x T Y T)
“Vào với ta đi.” Hắn đối với Phong Ngọc
Thư có thái độ rất tốt, cho rằng Cửu Thu có thể trở về là nhờ hai người này.
Phong Ngọc Thư và Hà Sơn Kiến không
trốn tránh, theo Ngụy tam thúc đi vào.
Đã sớm có người vào bẩm báo, cho nên
vừa vào Diệp phủ không bao lâu đã thấy quản gia xuất hiện dẫn đường đưa Ngụy
tam thúc đi vào.
Bọn họ vừa ngồi xuống trong lương đình
không lâu liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên nho nhã đang sải bước đi
về phía bên này. Mặt mày rõ ràng sắc bén, nhưng giữa hai chân mày lại ẩn chứa
một tia u sầu, ánh mắt cũng lộ vẻ xanh đen mệt mỏi. Nhìn qua tinh thần cũng
không tốt lắm, phảng phất nhiều ngày không ngủ một giấc an ổn.
"Diệp đại ca."
“Sao lúc này tiểu Tam lại hồi Kinh?”
Diệp Lăng đi vào trong đình cười với hắn.
“Hoàng thượng gọi ngươi trở về rồi sao?
Nhiều ngày rồi ta không tham chính nên không biết sự tình."
Hắn nhìn Phong Ngọc Thư và Hà Sơn Kiến vừa
bước vào biệt phủ đã lấy nón ra đội lần nữa, chưa nói Phong Ngọc Thư không
giống người phàm mà khí chất của Hà Sơn Kiến quả là hiếm có ở người thường.
Diệp Lăng nhìn mà ngẩn người, luôn cảm thấy trên người hai người này có chỗ gì
đó quen thuộc.
Hắn là một người thông minh, sau khi
suy nghĩ trong đầu, hắn nhanh chóng tìm thấy một bóng dáng quen thuộc - hai
người này có cảm giác giống với những đạo sĩ bước vào biệt phủ ngày hôm đó, và
cả hai đều có một bầu không khí khó hiểu, khác hẳn với người thường.
Hắn dường như đã nghĩ ra điều gì đó, cơ
thể đột nhiên đông cứng lại, và hắn lại nhìn Ngụy tam thúc. Trái tim chợt giơ
lên cao, hắn có chút choáng váng tiến lên bắt lấy cánh tay Ngụy tam thúc, thanh
âm kích động run rẩy: "Là Tiểu Thu đúng không? Bọn họ biết Tiểu Thu ở đâu
đúng không?”
Ngụy tam thúc thở ra một hơi, nặng nề
gật đầu: "Không sai. Diệp đại ca, vị này là sư phụ Cửu Thu- Phong Ngọc
Thư, vị này là sư huynh Hà Sơn Kiến của nó."
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.