Phong
Ngọc Thư mất thời gian ba ngày ba đêm, mới đem thương thế trong cơ thể không
sai biệt lắm dưỡng tốt. Chỉ là ở trong mắt Diệp Cửu Thu, bộ dáng Phong Ngọc Thư
vẫn không tính là quá tốt, chỉ sợ là thương thế quá nghiêm trọng, ngắn ngủi ba
ngày vẫn không đủ.
Bất quá Phong Ngọc Thư vì phòng ngừa người của Thiên Ma cung
tìm đến, vẫn là kiên trì rời khỏi nơi này. Mang theo Diệp Cửu Thu cùng Hà Sơn
Kiến tiến đến một tòa thành trì lớn nhất phụ cận.
Song Ngư thành, cách Âm Thi Tông ngàn dặm, nhân ngư hỗn tạp,
không chỉ thích hợp che dấu hành tung, còn thích hợp để tìm hiểu tin tức.
Phong Ngọc Thư ở ngoài thành Song Ngư mấy dặm liền ngự kiếm
mà rơi xuống. Không để bại lộ thân phận, ba người tự mình đem quan tài thu vào
trong túi đựng đồ của mình, đội nón, lúc này mới đi về phía thành trì.
Song Ngư thành là thành trì của phàm nhân, nhưng cũng có tu
sĩ lui tới. Bởi vì ở trong thành có một cứ điểm nhà đấu giá của Thủy Lan Thiên,
vả lại ở thành tây, còn có một cái chuyên môn cho tu sĩ trao đổi. Phong Ngọc
Thư là nhìn trúng điểm này, mới lựa chọn tòa thành trì này.
Họ không bị cản trở khi vào thành, cũng không nhìn thấy
những người đáng ngờ đang âm thầm theo dõi.
Đợi đi vào trong thành, Diệp Cửu Thu nhìn người đến người đi
trên đường phố, cảnh tượng dòng chảy không ngừng, nghe tiếng la hét huyên náo
cười đùa, nhất thời cảm thấy đặc biệt quen thuộc, lại vô cùng xa lạ xa cách,
quả thực giống như cách một thế giới, khiến y bỗng nhiên sinh ra cảm giác không
hợp nhau.
Mới chưa đầy một năm nữa...
Lấy lại bình tĩnh, y đè nén tâm tình phức tạp chua xót, trầm
mặc đi theo Phong Ngọc Thư cùng Hà Sơn Kiến, đi về phía một khách quán.
Đến khách quán, mới phát hiện trên người ba người bọn họ,
lại chỉ có Hà Sơn Kiến trong tay có vàng bạc. Cũng là bởi vì Hà Sơn Kiến thường
xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, cho nên mới chuẩn bị những thứ này. Nếu thật sự so
sánh, Diệp Cửu Thu lớn lên ở thế tục, có lẽ cũng không quen thuộc hơn với phố
phường.
Hà Sơn Kiến trực tiếp thuê một tiểu viện phía sau khách
quán, gọi một bàn ăn, lại cùng hai người đi vào sân, lựa chọn phòng ở.
Phong Ngọc Thư là kết đan, Diệp Cửu Thu là Trúc Cơ, cả hai
đều đã ở Ích Cốc, không ăn ngũ cốc tạp lương cũng không có gì đáng ngại. Duy
chỉ có Hà Sơn Kiến mấy ngày nay ăn Ích Cốc Đan ăn đến phát chán, chờ sau khi
thức ăn được mang đến, ăn như thuồng luồng một trận, lấp đầy bụng, mới mở miện ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.