Sau đó, quen là tốt.
Diệp Cửu Thu cho rằng những lời này là ôn nhu an ủi, lại
phát hiện đây chỉ là Diệp Cửu U đơn thuần trình bày tương lai của y.
Quả nhiên là... quen là tốt. Diệp Cửu Thu hối hận ngày đó
sắc trời quá tối, khiến y không phát hiện khóe môi Diệp Cửu U nở một nụ cười ý
vị sâu xa, cho nên sau đó y chỉ có thể cầm trường kiếm, ưu thương đối mặt với
cuộc sống thảm thiết.
Diệp Cửu U đích xác đối với Vấn Thảo Cảnh tương đối quen
thuộc, y cực kỳ có mục đích mang theo Diệp Cửu Thu đi đến một đám ổ cũ chọn yêu
thú. Bắt đầu từ yêu thú cấp một nhỏ yếu, một đường khiêu chiến lên cấp hai.
Trong nhị giai cũng có mạnh có yếu, với tu vi của Diệp Cửu Thu, trước mắt chỉ
dừng lại ở yêu thú trung cấp nhị giai, trước mặt yêu thú cao cấp thậm chí còn
gần đại viên mãn cấp hai, y chỉ có thể thất bại.
Lần lượt nhiễm máu, sau đó không khỏe, cũng sau nhiều lần,
ngay cả cảm giác khó chịu cũng không còn nữa. Nói là thói quen, không bằng nói
là chết lặng.
Y đã không cần Diệp Cửu U dùng thủ đoạn ảnh hưởng thần trí
của y, cho dù là ở trạng thái thanh tỉnh, y cũng có thể không lảng tránh, tay
không run rẩy đâm ra Kim Lôi Trúc Kiếm. Tuy rằng nhìn thấy sinh mệnh điêu linh
ở dưới tay mình, quả thật còn có thể rung động, trong lòng có không đành lòng.
Nhưng y lại có thể chủ động áp chế loại không đành lòng này, dùng ánh mắt bình
tĩnh đi tìm, phán đoán nhược điểm trên thân thể y ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.