Sau
một trận trời đất quay cuồng, chân Diệp Cửu Thu mới giẫm lên mặt đất. Nơi này
tràn ngập linh khí cùng linh thực nồng nặc tản mát ra hương thơm, làm cho y rất
nhanh liền từ trong cảm giác choáng váng tỉnh táo lại.
Chỗ
bọn họ đứng là một mảnh rừng cây nhỏ, cây cối thưa thớt mà thấp bé, không che
được được ánh mặt trời nghiêng nghiêng trải trên cỏ xanh ở mắt cá chân, ngẫu
nhiên có gió thổi qua, đầu cỏ như sợ hãi gật đầu, giống như làn khói xanh nông
sâu phập phồng.
"Thanh
dược thảo?"
Diệp
Cửu Thu biết rất ít linh thảo, mà thanh dược thảo bởi vì quá bình thường cũng
quá phổ biến, cho nên bị y nhớ kỹ. Loại linh thảo này tuy rằng không nhập giai,
thế nhưng y ăn những loại đan dược gia tăng kia đều có thanh dược thảo làm phụ
trợ.
Hiện
tại phóng mắt nhìn lại, đập vào mắt đều là Thanh dược thảo, số lượng này làm
cho y không khỏi kinh ngạc.
Nhiều
Thanh dược thảo cộng lại, đại khái so với linh thảo cấp một hai còn đáng giá
hơn chứ?
Y
liếc mắt nhìn Hà Sơn Kiến cùng Bạch Nhiên, hai người đối với cảnh tượng này đều
thần thái tự nhiên, không hổ là đã gặp qua, không giống y. Y cũng không vội
vàng hoảng hốt khai thác, mà là xin chỉ thị một chút.
"Bạch
sư huynh, những Thanh dược thảo này..."
Bạch
Nhiên hiểu được, lắc đầu cười nói:
"Thanh
dược thảo ít nhất phải trên mười năm mới có thể dùng làm thuốc. Nơi này hầu như
đều dưới 10 năm, hái được cũng không có ai muốn.”
Diệp
Cửu Thu yên lặng, không có hiểu biết thật đáng sợ, may mắn y mở miệng hỏi, bằng
không lại náo loạn.
"Chúng
ta bây giờ đi đâu?"
Y
hỏi một lần nữa.
"Còn
những người đã bước vào trước đó thì sao?"
Phiến
rừng cây nhỏ này, nhìn thế nào cũng chỉ có ba người bọn họ.
"Việc
truyền tống là ngẫu nhiên. Chỉ có cùng một nhóm người tiến vào kết giới mới có
thể rơi vào cùng một chỗ. Truyền tống trận ở sơn mạch Đầu Thuyền, nhiều nhất
chỉ có thể đồng thời truyền tống năm người."
Bạch
Nhiên nhìn xung quanh, sau đó giơ tay chỉ một phía.
"Chúng
ta đi về phía bên kia.”
Diệp
Cửu Thu nghi hoặc nhìn hắn, tùy tiện quyết định như vậy không thành vấn đề sao?
"Lúc
trước không phải nói với ngươi, hỏi Vấn Thảo Cảnh lớn bao nhiêu, ai cũng không
biết sao? Chúng ta hiện tại bị truyền tống ở đâu, chúng ta cũng không rõ ràng
lắm, chỉ có thể đi xem trước.” Bạch Nhiên giải thích.
Hà
Sơn Kiến nghe không còn kiên nhẫn, nhíu mày nói:
"Ta
ở phía trước dò đường, các ngươi cứ việc đi theo."
Nói
xong không đợi Bạch Nhiên cùng Diệp Cửu Thu phản ứng, hắn liền sải bước, hướng
về phía Bạch Nhiên chỉ. Trong chốc lát, liền biến mất trong tầm mắt hai người.
"Hà
sư huynh sẽ không sao chứ?" Mặc dù biết Hà Sơn Kiến thái độ như thế này là
vì ai, nhưng Diệp Cửu Thu vẫn có chút lo lắng, vạn nhất Hà sư huynh ở phía
trước đụng phải đệ tử Thanh La Tông, bọn họ không kịp cứu viện thì làm sao bây
giờ?(IchiRuki x T Y T)
Bạch
Nhiên nở nụ cười. "Cửu Thu, ngươi đừng xem thường hắn.”
Diệp
Cửu Thu ngẩn ra, cũng đúng, Hà sư huynh không giống y. Mấy ngày nay y ở trong
Âm Thi tông đã sớm hiểu được, người có thể trở thành đệ tử thân truyền, nhất
định đã... Giết nhiều người.
Ánh
mắt y tối sầm lại, tinh thần cũng uể oải không ít, không nói một lời đi theo
bên người Bạch Nhiên.
Ước
chừng thấy tâm tình Diệp Cửu Thu sa sút, Bạch Nhiên bắt đầu tùy ý chọn một ít
tin đồn về Vấn Thảo Cảnh cho y nghe, thuận tiện cũng để Diệp Cửu Thu hiểu rõ hơn
một chút về chuyện này. Nếu Diệp Cửu Thu thật sự không cẩn thận ngã xuống chỗ
này, trước không nói Dương Hoành bên kia không cách nào qua nổi, nghiêm trọng
hơn là tông môn lão tổ tông bên kia, đại khái sẽ để cho hắn cùng Hà Sơn Kiến
một mạng chống chọi một mạng đi?
"Kết
giới truyền tống của Vấn Thảo Cảnh, mỗi lần đều là đem chúng ta truyền tống đến
vùng ven, sở dĩ nói nơi này là vùng ven, là bởi vì nơi này linh thảo phẩm chất
bình thường không cao. Chỉ có đi sâu vào trong, mới có thể có cao giai linh thảo
xuất hiện. Cho nên xem phương hướng mình đi có đúng hay không, chỉ cần nhìn xem
con đường phía trước có cao giai li ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).