Diệp Cửu Thu lững thững trở về phòng. Trước khi mở cửa, Diệp Cửu Thu chợt đột nhiên bừng tỉnh, ngón tay linh hoạt cử động, nhanh chóng đút ngọc giản trong tay vào nhẫn trữ vật, rồi hít một hơi thật sâu, ổn định tâm trí, mới bình tĩnh bước vào.
          Căn phòng trống rỗng.
          Diệp Cửu Thu sửng sốt một lát, lúc này mới nhớ ra Diệp Cửu U đang ở cùng Địch Sóc.
          Y chậm rãi thở ra một hơi, đi đến chiếc ghế dài mềm mại ngồi xuống, không biết y đang nghĩ gì, nụ cười trên khóe môi càng ngày càng đậm. Nghe thấy có người vào phòng, y chợt thoát khỏi trạng thái mơ màng, quay đầu nhìn: “Cửu U, ngươi về rồi.”
          Ngay khi Diệp Cửu U bước vào cửa, liền thấy Diệp Cửu Thu đang nhìn chằm chằm vào ngọc giản trong tay, cười rất… kỳ quái, cau mày nói: “Trong tay ngươi là cái gì vậy?”
          “Trong tay ngươi?” Diệp Cửu Thu theo bản năng nói: “Có cái gì ở đâu?” Vừa nói vừa cúi đầu nhìn, sau đó giật mình, chẳng phải y đã giấu ngọc giản vào trong nhẫn rồi sao? Tại sao bây giờ nó lại xuất hiện trên tay y!
          Y sẽ không bao giờ thừa nhận rằng ngọc giản là do chính y lấy từ trong nhẫn trữ vật ra!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play