Vì đặc biệt hy vọng nước trong ao này là Linh Tuyền nên khi Diệp Cửu U nói là Linh Tuyền đi kèm với Hoàng Huyết tiên tinh, hắn lúc này tin tưởng không nghi ngờ. Mà Hà Sơn Kiến không có kỳ vọng này, vì thế kinh ngạc qua đi, cũng chỉ tin một nửa.
Đây là linh tuyền, không sai, hắn đã tự mình cảm thụ qua. Nhưng đến tột cùng có phải là linh tuyền của Hoàng Huyết tiên tinh hay không thì không dễ nói. Có thể là một cái gì đó khác, Hà Sơn Kiến nghĩ, hơn nữa tin đồn hoàng huyết tiên tinh cũng chỉ là lời đồn, có phải thật sự thần diệu hay không, vậy cũng phải thử qua mới biết.
Hơn nữa Diệp Cửu Thu phát hiện, đương nhiên nó thuộc về Diệp Cửu Thu. Hắn tâm vô tạp niệm, đem tâm tư từ trên ao thu về, sau đó nghiêm mặt nhìn về phía Diệp Cửu U, không đồng ý nói. "Ngươi vừa rồi thật sự là quá mạo hiểm.”
Diệp Cửu U đón nhận ánh mắt nghiêm túc của hắn, giật mình, mới kéo khóe môi, ngữ khí lại khó có được hòa hoãn: "Hà huynh nói phải.”
Hà Sơn Kiến luôn coi Diệp Cửu U là tiền bối Nguyên Anh thần bí khó lường, rất ít khi chủ động tiếp xúc với Diệp Cửu U, chứ đừng nói là dùng thái độ gần như phê bình này. Bởi vậy không chỉ có Diệp Cửu U có chút kinh ngạc, ngay cả Diệp Cửu Thu cũng kinh ngạc nhìn Hà sư huynh, thầm nghĩ đây thật sự rất là kỳ lạ.
Hà Sơn Kiến cũng giật mình trước lời nói vừa thốt ra. Hắn theo bản năng nhíu mày, cân nhắc vì sao mình bỗng nhiên quen thuộc với Diệp Cửu U? Lại cảm thấy người này đặc biệt thiếu giáo huấn?
Hắn khoát tay áo với Diệp Cửu U, ý bảo bọn họ nhìn linh trì. Còn hắn thì yên lặng đứng sang một bên, như có điều suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT