Sau gần một ngày chờ đợi, Hà Sơn Kiến, Hoa Lương và Phong Ngọc Thư lần lượt bước ra khỏi bậc thang hư không.
    Họ không nhớ những năm tháng trong ảo ảnh, giống như Diệp Cửu Thu, chớp mắt đã trải qua mấy năm. Tuy không thể nhớ hết những chuyện đã xảy ra trong ảo cảnh, nhưng ảnh hưởng của ảo ảnh đối với họ vẫn rất lớn.
    Khi Hà Sơn Kiến bước ra, khí thế càng ngày càng bình tĩnh và ổn định, còn khi Hoa Lương xuất hiện, trong hắn đầy kiêu hãnh và lạnh lùng, phảng phất như lưỡi dao sắc bén không ngừng đâm thẳng vào chân trời.
    Về phần Phong Ngọc Thư, người cuối cùng thoát ra khỏi ảo ảnh, khi bất ngờ đáp xuống trước mặt mọi người, sát khí còn sót lại gần như kích thích nhiều người ra tay theo phản xạ,  cũng may lúc sắp ra tay nhận ra Phong Ngọc Thư.
    Diệp Cửu Thu chớp chớp mắt, nghĩ nếu mình nhìn thấu ảo ảnh mà bước ra, vậy sư phụ nhà y đại khái chính là chấp mê bất ngộ mà thoát ra được?
    Nhưng Phong Ngọc Thư đã nhanh chóng điều chỉnh.
    Khi nhìn thấy Diệp Cửu Thu và những người khác, khí tức như bước ra khỏi núi xác và máu nhanh chóng tiêu tan, hắn nhanh chóng trở về là Phong Ngọc Thư thường ngày lãnh đạm, trong sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play