Sau khi Hoa Lương nhận được bốn Kim Đan, định đi giúp Phong Ngọc Thư nhưng bị Diệp Cửu U ngăn cản.
“Thời điểm hắn Kết Đan Kỳ đã có thể giết được tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.” Diệp Cửu U chỉ nói một câu như vậy, để cho Hoa Lương dứt khoát buông tha ý nghĩ nhúng tay vào, ngước mắt lấy một loại ánh mắt thưởng thức nhìn về phía Phong Ngọc Thư.
Sau đó hắn nói: "Hắn thực sự không cần tôi đến đó."
Giọng điệu của hắn rất tán thưởng, hắn cảm thấy trận chiến bên phía Phong Ngọc Thư là một bữa tiệc thị giác đỉnh cao, dù thuần túy là trên màn ảnh hay xét về độ huyền bí của các chiêu thức.
Tiên khí cùng ma khí trong tay Phong Ngọc Thư tự nhiên luân chuyển luân phiên, lấy một địch hai cũng không thấy chật vật bối rối, lợi dụng hoàn cảnh phức tạp của rừng rậm, ngược lại đem tiết tấu công kích của hai tu sĩ Nguyên Anh hoàn toàn nắm trong tay, thong dong bình tĩnh, làm cho người ta cơ hồ có thể tưởng tượng được biểu tình trên mặt hắn lúc này: bình tĩnh, ánh mắt lãnh đạm và sâu sắc như một người ngoài cuộc.
Ba tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể bay ra khỏi rừng rậm mà không hề cố kỵ, đánh giữa không trung, bởi vì trên bầu trời rậm rậm cấm chế trùng trùng điệp điệp, đối với tất cả tu sĩ mà nói đều là chết. Bởi vậy bọn họ đem chiến đấu hạn chế ở trong rừng rậm, chỉ thấy cự mộc che trời ầm ầm đứt gãy ngã xuống, Xích Hồng Yêu Hoa hóa thành huyết sắc, dây leo quấn quanh thiêu đốt.
Hà Sơn Kiến cũng đang nhìn về phía đó, hắn nắm chặt tay, quai hàm nghiến chặt, mắt sáng ngời, nhìn về nơi đó với ánh mắt rực lửa, đó chính là sức mạnh của tu sĩ Nguyên Anh, trong mắt hắn có hưng phấn cùng khát vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT