"Ầm ầm" một tiếng, thân thuyền thật lớn chậm rãi bay lên, mang theo gió lạnh tuyết lớn, hướng về phía Ách Nan Cốc, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng gần như biến thành một luồng ánh sáng.
Diệp Cửu Thu tạm thời không muốn nhìn thấy đám người Tuân Thuật, trong lòng sinh ra sát khí cực lớn, nghĩ tới trước mặt những người này y cũng không thể hoàn toàn che giấu ác ý của mình.
Thế là sau khi lên thuyền, y liền đi theo phía sau Phong Ngọc Thư, dưới sự an bài đi vào phòng khoang thuyền.
Tốc độ của thuyền lớn cực nhanh, nhưng người đi trên đó, lại như đi trên mặt đất bằng phẳng, đặc biệt an ổn. Bên ngoài thân thuyền được bao phủ bởi một tầng kết giới phòng hộ, ngăn cản gió tuyết ở bên ngoài, khiến cho không khí bên trong bình thản, tựa như còn ở sâu trong phủ thành chủ, chưa từng rời đi.
Đi như vậy suốt một ngày một đêm, khi thuyền rung nhẹ, Diệp Cửu Thu đang ngồi trong phòng bình tĩnh đứng dậy khỏi ghế gỗ, biết mình đã đến nơi.
Phong Ngọc Thư dẫn đầu ra khỏi phòng, theo sau là vài người khác.
Sau khi rời khỏi phòng và đi lên boong tàu, có thể nhìn thấy một thế giới rộng mở màu trắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT