Lời chào hỏi của những cô giúp việc ngày một càng nhiều khiến Giản Kiều có chút không quen. Vì lúc ở nhà họ Giản cô luôn là người làm hết việc nhà mà mấy lời chào hỏi này cũng chỉ dành cho Giản Trinh Trinh chứ đâu có tới lượt cô.
Thế nên lần này cô được Hoắc Thẩm Dịch đem về đây đã là quá may mắn rồi, ít nhất cô có thể nhẫn nhịn hắn mà không cần phải làm việc nhà.
Giản Kiều gật đầu đáp lại lời chào của mọi người rồi nở một nụ cười thân thiện. Đi đến gần bàn ăn mà ngồi xuống, bụng đói cồn cào cả mấy ngày rồi. Mấy bữa trước cô chỉ ăn toàn mì tôm, ít chiếc bánh mì để trong tủ lạnh khi không có Hoắc Thẩm Dịch ở nhà. Người hầu khuyên cô nhưng cô vẫn cứng đầu không nghe nên hôm nay không nhịn đói được nữa.
" Ai cho cô ngồi xuống, không làm mà đòi có ăn à. " Vừa đang nghĩ đến đây sẽ không cần làm việc nhưng Hoắc Thẩm Dịch lại nói câu này như hất vào mặt của Giản Kiều một gáo nước lạnh giúp cô tỉnh mộng.
Giản Kiều đứng nhanh nhanh dậy khỏi chiếc ghế, khuôn mặt rõ vẻ không vui mà trả đũa. " Anh có vô lý không, anh còn không cho tôi ăn nổi một bữa cơm sao? "
Hoắc Thẩm Dịch đặt đôi đũa xuống mà ngước nhìn Giản Kiều với ánh mắt giết người. Đây có lẽ là lần đầu có người dám nói lớn trước mặt anh như vậy đấy. Với cái bản tính khó ở của anh ta thì chắc chắn sẽ hành hạ Giản Kiều đến cùng.
" Quản gia Tư, ông giúp tôi trong chừng cô ta làm việc. Từ nay trở đi tất cả công việc nặng đều để cô ta làm, thế mới cho cô ta ăn cơm. Không làm việc cho tử tế thì không được đưa đồ ăn cho cô ta, nếu để tôi biết các người dám giúp cô ta thì biết hậu quả rồi đấy. Đồ ăn này đem dọn rồi đổ đi. " Nói hết câu Hoắc Thẩm Dịch cầm lấy chiếc áo khoác mà rời đi, không màng quay đầu nhìn lại.
Giản Kiều ấm ức mà không biết nói gì, cả đêm hôm qua cô còn làm ơn chăm sóc hắn thì sáng ra đã bị đối xử như thế này rồi. Quả thật cô không thể tin tưởng bất kì ai nữa, cứ tưởng thoát khỏi nhà họ Giản thì cô sẽ được yên ổn nhưng không ngay đến cả Hoắc Thẩm Dịch cũng không chịu buông tha cho cô một chút tự do.
Thấy Giản Kiều bị Hoắc Thẩm Dịch bạc đãi như vậy mấy cô người hầu cũng đành lắc đầu. Tưởng rằng đã có nữ chủ nhân cho nhà này nhưng hình như đây chỉ là sự tưởng tượng của mình họ mà thôi. Trái lại bên cạnh cũng có một số người qua việc này mà từ muốn làm thân trở nên ghen ghét, ích kỉ.
…………
Ngay trong ngày Hoắc Thẩm Dịch không đến công ty mà lái xe đến vùng ngoại ô ngoài thành phố. Hắn ta đến một căn cứ bí mật được xấy dựng trên mảnh đất lớn đó.
Cùng theo đó là hai chiếc xe sang khác, nếu mà không nhâm thì chính là lão Bạch vs lão Lục. Cả ba chiếc xe chạy thẳng vào hầm đỗ xe khi cánh cửa mở ra. Bước xuống xe là ba người lãnh đạo oai phong, đầy rẫy khí chất thượng lưu, hung tàn thát sát, khiến ai ai cũng phải cúi đầu.
" Chào lão đại, lão nhị, lão tam. " Tất cả vệ sĩ lơn tiếng đồng thanh chào ba người đàn ông này.
" Lão Bạch cho người đưa thông tin về mấy băng đảng mới giả danh Thần Long bang của tôi lên đây. " Hoắc Thẩm Dịch lạnh giọng mà nói.
Bạch Kiến Sinh ra hiệu cho một tên vệ sĩ lên báo cáo. " Báo cáo các lão đại, lão nhị, lão tam mấy hôm nay người của chúng ta phát hiện không ít băng đảng đang càn quấy ở một số quán bar. Bọn chúng rất lọng hành nhưng chúng ta cũng dẹp được mấy hội rồi. Để tôi cho người đem bọn chúng lên. "
Tầm hai, ba chục người được đem đến trước mặt của hội Hoắc Thẩm Dịch. Vừa nhìn thấy chúng lão đại đã không có thiện cảm mà liếc đôi mắt sắc bén nhìn từ trên xuống. Hắn không nhanh không chậm mà huýt đàn chó sói của mình ra đứng đến cạnh khiến ai nấy cũng phải khiếp sợ.
" Cho các ngươi cơ hội quy hàng, từ nay tuyệt đối trung thành với Thần Long bang nếu không kết cục chắc không cần tôi phải nói đâu nhỉ? " Hoắc Thẩm Dịch vuốt vuốt lên bộ lông mềm mượt của ba đứa con Hoắc Li, Bạch Hắc, Lục Điêu rồi lại nhìn xuống mấy tên giả mạo kia mà văng lời. Ba con sói này đây vốn là thú nuôi nổi tiếng hung ác trong giới ngầm của Thần Long bang nên khi thấy chúng cũng như thấy được tương lai đẫm máu của bản thân nếu không nghe lời rồi.
" Lục Điêu làm mẫu đi. " Lục Bắc Kì cong khóe miệng lên rồi ra lệnh cho con thú của anh ta làm mẫu một việc gì đó. Nào ngờ được rằng cái con chó nhìn thì hung hăng này khi cắn người cũng tàn ác không kém. Nó cắn xe tên đàn ông tơi bời cho đến khi ngừng thở mới quay về chỗ.
Mấy tên còn lại thấy vậy sợ rơi mật đành dập đầu xin tha và hứa sẽ giúp Thân Long bang bắt gọn các bang nhỏ còn lại.
" Hoắc Li, Bạch Hắc, Lục Điêu đi đi. Từ đầu các người không phải nói như thế là xong à, cứ phải lấy mạng đổi mạng mới chịu à." Bạch Kiến Sinh trở ngay bộ mặt, cười cười mà nói như không có chuyện gì xảy ra.
Hoắc Thẩm Dịch chỉ dùng hành động chứ không dùng lời nói nên mấy chuyện này cứ để lão Bạch với lão Lục giải quyết là được. Lần này quay lại đây chắc hắn sẽ ở lại vài ngày xem bang hội lâu nay tập luyện như thế nào đã. Lục Bắc Kì vì là bác sĩ nên đành về bệnh viện trước, còn Bạch Kiến Sinh thì phải quay về công ty sắp xếp mọi việc nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT