Trời vào thu sau khoảng thời gian dài,
cuối cùng thời tiết ở thành phố Lan Đồng cũng mát mẻ hơn một chút, gió thu thổi
khiến cây sồi ven đường xào xạc.
Tám giờ sáng, mặt trời che mình trong
đám mây mềm mại dày và nặng, lười biếng tỏa ra chút ánh nắng trắng nhạt.
Tay Hứa Linh vươn ra từ trong chăn tắt
đồng hồ báo thức của điện thoại di động, đầu tóc xõa tung chui ra ngoài.
Cô ngồi ngẩn ra vài phút, sau đó xoay
người quấn chăn nghịch điện thoại.
[Chia sẻ Weibo này thì tình yêu ngọt
ngào sẽ đến với bạn ngay lập tức!]
Một dòng Weibo thịnh hành đột nhiên
xuất hiện ở trang chủ.
Tim Hứa Linh đập nhanh, nhìn chằm chằm
Weibo một lúc, cảm khái: "Dòng Weibo này sao lại có nhiều người chia sẻ
như vậy chứ."
À đúng rồi, buổi tối cùng nhau ăn
khuya, mặc quần áo gì được đây?
Cô bĩu môi, ném di động, đi chân trần
lạch bạch tới trước tủ quần áo.
Cả cái tủ chỉ toàn thấy quần áo thể
thao oversize được sắp xếp gọn gàng.
Hứa Linh ôm cửa tủ quần áo, hai hàng
lông mày chau lại thành con sâu róm, buông tay chui vào trong tủ quần áo lục
lọi.
Tìm hồi lâu, cô lấy ra mấy chiếc váy mẹ
Hứa đã mua, cầm từng chiếc váy so sánh, cuối cùng nhìn về một chiếc váy đáng
yêu màu hồng nhạt vừa rơi ra.
Tối nay mặc cái này đi…
Hứa Linh sờ chiếc váy, không kìm được
vui vẻ ngã mình lên giường, ôm gối lăn lộn.
Một lúc sau, cô vỗ vỗ vào mặt mình, nhắc
nhở bản thân: Chỉ là cùng nhau ăn một bữa cơm thôi, bình thường cũng không phải
không gặp được anh, đừng kích động, bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại!
Sau khi hạ quyết tâm, Hứa Linh mới vui
vẻ rời giường, gấp váy lại và đặt ở bên giường.
Hứa Linh cầm di động, nhìn thời gian.
Cô đứng dậy, tiện tay lấy một bộ quần
áo thể thao trong tủ quần áo, thay giày thể thao. Nhìn qua cặp kính mắt, cô
ghét bỏ "chậc" một tiếng.
Bộ quần áo thể thao này mua năm ngoái,
một năm trôi qua, Hứa Linh mặc lại chỉ cảm thấy xấu muốn chết. Nhưng sắp đến
giờ huấn luyện, Hứa Linh cũng lười thay quần áo, cầm điện thoại di động đi ra
cửa.
Trước khi ra cửa, Hứa Linh không nhịn
được mở điện thoại lên.
@Tiểu Dương không ăn cỏ: Huhuhu lần này
tôi sẽ tin!
@Gọi tôi là Tô Tam Thiếu: Chia sẻ Weibo
này, lập tức tình yêu ngọt ngào sẽ đến với cậu!
…
Đại hội thể thao lần này của trường
trung học Sùng Duệ là kết hợp với mấy trường khác ở thành phố Lan Đồng cùng tổ
chức, điều này cũng khiến cho đại hội thể thao lần này không chỉ có quy mô lớn
mà còn nghiêm ngặt trong khâu chuẩn bị trước khi thi đấu. Bắt đầu từ tuần này các sinh viên thể thao dự thi bắt
đầu luyện tập vào mỗi chủ nhật.
Trong sân vận động, có không ít sinh
viên thể dục đã bắt đầu tập luyện, trong đó không thiếu sinh viên mặc đồng phục
trường học khác đến làm quen với sân bãi.
Hứa Linh xách ba lô chạy tung tăng tới
trước mặt huấn luyện viên Trương.
Huấn luyện viên Trương nhìn đồng hồ:
"Được đấy, xem ra trò vẫn không quên buổi huấn luyện hôm nay."
"Làm sao em có thể quên được chứ!"
Hứa Linh buông túi, lấy bình giữ nhiệt ra: "Em đăng ký chạy cự ly ngắn một
trăm mét và chạy tiếp sức 4x100."
Huấn luyện viên Trương kiểm tra bảng
biểu và dặn dò: "Lần này là giải đấu bốn trường, thí sinh trò gặp ở vòng
loại thầy thấy các chỉ số đều không tệ, vậy nên đừng xem thường người ta, tương
tự như vậy, nếu lần này trò làm tốt, cũng sẽ được nhiều người để ý."
Nghe vậy, sắc mặt Hứa Linh trở nên
nghiêm túc, nắm chặt tay đấm vào ngực: "Thầy yên tâm! Em chắc chắn sẽ cố
gắng hết sức!"
Huấn luyện viên Trương cầm văn kiện gõ
xuống bả vai cô: "Bớt ba hoa lại, mau làm nóng người đi!"
Ngay lập tức khuôn mặt nghiêm túc của
Hứa Linh bị sụp đổ, cười tinh nghịch chạy đi.
Hai giờ chiều, mặt trời cuối cùng cũng
ló ra khỏi những đám mây, ánh nắng vàng rực rỡ khiến Hứa Linh choáng váng.
Hứa Linh lắc lắc đầu, nghiêm túc nhìn
em gái khoá dưới cao hơn mình một cái đầu, nói: "Chắc đây là lần đầu tiên
em tham gia chạy tiếp sức hả, vậy em nên chạy thứ ba, em nhớ kỹ đó, lúc em đưa
cho tôi chị nhất định phải nắm chặt, đừng dùng lực quá nhẹ, nếu làm rớt gậy em
biết sẽ như thế nào không."
Đàn em nghiêm túc gật đầu, nắm gậy tiếp
sức bày ra mấy tư thế: "Như thế này phải không ạ?"
"Đúng rồi, lát nữa đừng căng
thẳng, chỉ là một bài kiểm tra nhỏ thôi, hiểu không?"
Hứa Linh lại lo lắng nói: "Lát nữa
cũng không phải trận đấu chính thức, chỉ là gặp đội ngũ trường bạn, đừng
sợ."
"Vâng ạ! Cảm ơn đàn ch ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.