Hứa Linh trợn trừng mắt, không thể tin được nhìn Lục Thầm Chi.

Lục Thầm Chi buông tay, bình tĩnh nhìn lên bục giảng, như thể toàn bộ sự việc không liên quan gì đến anh.

Giáo viên tiếng Anh là phụ nữ đã hơn bốn mươi, bằng thái độ hơi bắt bẻ, ánh mắt nghiền ngẫm của cô liếc về phía Hứa Linh, nói: "Vậy thì Hứa Linh, mời em."

Hứa Linh hơi rũ mắt, không tình nguyện mà đứng lên.

Trong lớp vang lên một trận xì xầm bàn tán, các bạn học ai nấy nét mặt cũng tràn đầy hứng thú như đang xem kịch hay nhìn chằm chằm vào Hứa Linh.

Mọi người trong lớp đều biết Hứa Linh và giáo viên tiếng Anh có mâu thuẫn, một năm trước cảnh hai người cãi nhau kịch liệt vẫn để lại ấn tượng sâu sắc. Hứa Linh nói câu này giống như đang có ý gây sự.

Giáo viên tiếng Anh khoanh tay nhìn Hứa Linh, giọng điệu kỳ quái: "Bạn học Hứa Linh, nói gì đi chứ."

Hứa Linh ngước mắt nhìn lướt qua bảng, qua loa nói: "Em nhìn nhầm rồi, em không biết làm."

Tay Lục Thầm Chi gõ gõ vào mặt bàn, nói nhỏ: "Mệnh đề quy định, that thay thế cho phó từ."

Hứa Linh cắn chặt môi, không nói một lời.

Giáo viên tiếng Anh khoanh tay, dựa vào bàn giáo viên: "Hứa Linh, em đừng nghĩ trong tiết học của tôi mình có thể gây rối, hôm nay không trả lời được câu này thì từ nay về sau không cần học tiết của tôi nữa."

Lục Thầm Chi ngước nhìn Hứa Linh.

Cô đứng thẳng người, khuôn mặt xinh đẹp không có một chút biểu cảm, cực kỳ cứng nhắc.

Lục Thầm Chi nhắc lại, nói to hơn lúc nãy một chút: "Mệnh đề quy định, that thay thế cho phó từ."

Hứa Linh vẫn đứng im, dường như không nghe thấy: "Em không biết."

Giáo viên tiếng Anh cười nhạt: "Cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng cùng một đám con trai, bây giờ còn làm loạn trong tiết học, bố mẹ em có biết ở trường em như thế này không? Cút ra ngoài đứng phạt cho tôi!"

"Ồ." Hứa Linh nói.

Cô đứng thẳng dậy, trên khuôn mặt xinh đẹp không có biểu cảm gì, với tay lấy sách giáo khoa, nâng chân bước ra ngoài.

Lục Thầm Chi cau mày, vừa nãy vẫn còn khá vui vẻ, giờ lại cảm thấy có chút bực mình.

Tiết tiếng Anh kết thúc, Hứa Linh cầm sách giáo khoa bước vào lớp học.

Cô không thèm nhìn, ném sách giáo khoa vào hộc bàn, trên mặt đầy vẻ lạnh lùng.

Ánh mắt Lục Thầm Chi trầm ngâm, nhìn chằm chằm sách giáo khoa.

Một lúc sau, anh hơi nghiêng đầu, khẽ nói: "Cậu…"

Hứa Linh dường như không nghe thấy, quay đầu nhìn xuống bàn dưới, lớn tiếng nói: "Mập! Đưa cái quạt điện nhỏ của cậu cho tớ!"

Lục Thầm Chi suy nghĩ, cảm thấy hơi buồn cười.

Hứa Linh tức giận rồi sao?

Lục Thầm Chi nhìn Hứa Linh, nói nhỏ: "Hứa Linh."

Hứa Linh cho anh một cái liếc mắt sắc lẹm, môi mím chặt, sau đó quay đầu đi, giống như trẻ con.

Lục Thầm Chi bị hành động của cô chọc cười, anh khẽ cười một tiếng, quyết định đợi đến lúc cô nguôi giận rồi mới nói chuyện.

Anh quay đầu lại, lấy một quyển sách ra đọc.

Hứa Linh thấy thế, nghiến răng, tức giận đến nỗi thở hổn hển.

Sau này mình sẽ không nói chuyện với cậu ấy nữa!

Suốt cả ngày hôm đó, Hứa Linh quả thật không để ý gì đến Lục Thầm Chi, cứ ríu ra ríu rít với Tiểu Bàn và Tống Thư ở bàn dưới.

Lớp tự học buổi tối kết thúc, Lục Thầm Chi nhìn Hứa Linh vẫn đang phồng má như con cá nóc, cảm thấy buồn c�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play