Edit: Lũy Niên
Hương thơm nhẹ nhàng của bác hà như có như không giống như một liều thuốc giảm đau. Gần như khiến cậu quên đi cảm giác đau đớn bên trong cơ thể, khiến cậu lệ thuộc vào hương thơm của anh.
Trang Thâm trong bóng tối tâm trí mơ hồ.
Cậu nằm mơ thấy khi mình còn nhỏ.
Lúc còn nhỏ cậu còn ở cô nhi viện, lúc đó có một đứa trẻ khỏe mạnh lại là người lớn nhất trong đám trẻ ở cô nhi viện, đứa trẻ đó có tên Dương Dương. Đứa trẻ đó ở trong cô nhi viện rất có tiếng nói, không ít đứa trẻ đều nghe theo lời của y. Mỗi lần chơi gì đó đều nguyện ý theo sau y làm người hầu nhỏ.
Trang Thâm không thích nói chuyện, cũng không thích lấy lòng Dương Dương. Luôn là người ngồi bên cạnh đợi họ chơi xong, còn mình thì nhìn hình vẽ trong sách.
Có một ngày, Dương Dương cầm đầu dẫn đến một đám con nít khác đi tìm Trang Thâm muốn kéo cậu đi ra đằng sau khu vườn vắng vẻ, leo lên cây hái trái trên cây.
Đám con nít đấy trên mặt đều mang theo nụ cười, nhưng cậu khi ấy còn nhỏ không phân biệt được phía sau những nụ cười kia có bao nhiêu trêu chọc, giỡn cợt. Nên cậu vui vẻ bỏ sách xuống cùng đi với bọn trẻ con ở cô nhi viện.
Tất cả cầm chắc chiếc thang, để Trang Thâm leo lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT